- Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu, tuy rằng đối phương đang nói chuyện với hắn. Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn cảm giác đối phương giống như vật chết, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy một tia tim đập nhanh khó hiểu.
- Đợi có đủ bốn người các ngươi, khi đó lại tiến vào cũng không muộn.
Bức tượng nhân loại màu xám dùng thanh âm lạnh như băng nói.
Kỷ Ninh chỉ có thể lặng lẽ ở một bên chờ đợi, đại khái qua thời gian uống cạn một chung trà. Thời không truyền tống trận cách đó không xa lại một lần nữa sáng lên, đợi đến khi quang mang tiêu tán, một gã thanh niên đầu trọc nhỏ gầy, mặc một thân trường bào màu đỏ rộng thùng thình, trên mặt cũng có Thần Văn màu đỏ kỳ dị. Thần văn màu đỏ kỳ dị kia giống như có được mị lực đặc thù, Kỷ Ninh chỉ vừa mới chú ý cũng đã cảm thấy mình đã mơ hồ chịu ảnh hưởng.
- Tại hạ Phong Nhất.
Thanh niên đầu trọc, gầy gò, người mặc trường bào màu đỏ bước đến. Mỉm cười nói:
- Bái kiến Bắc Minh Kiếm Quân.
- Phong Nhất Tâm Quân.
Kỷ Ninh cũng mở miệng nói, Tu Hành giả của Tâm Lực cung quá ít, người được Cổ Tháp thừa nhận cũng chỉ có một mình Phong Nhất Tâm Quân. Cho nên Kỷ Ninh đã sớm nghe nói qua đại danh của hắn, đây cũng không phải là người giống như Bối Tháp Lai Ách. Đây mới thực sự là người đem toàn bộ tâm tư đặt lên trên việc tu hành Tâm lực, thủ đoạn khó dò.
- Bắc Minh Kiếm Quân ở trong tế đàn Ngân Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-hoang-ky/872427/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.