Về tới kinh đô, Tần Chí đã sớm kêu người lái xe của bọn họ đến đây.
Mọi người tạm biệt nhau, mỗi người chuẩn bị tự lái xe trở về. Bành Vũ vốn đang suy xét có nên mang Mạc Kình về hay không, nhưng thấy mình đi tới đâu, Mạc Kình đều theo tới đó, như vậy cho dù hắn đem Mạc Kình cho người khác, chỉ sợ cũng không được, rơi vào đường cùng, Bành Vũ đành phải mang theo Mạc Kình về nhà, mặt mày tất cả đều là bất đắc dĩ, Bành Vũ đẩy đẩy Mạc Kình đang dựa qua, vô ngữ nói, "Cậu cách tôi xa một chút, tôi phải lái xe."
Mạc Kình ủy khuất ngồi trên ghế phụ, một đại nam nhân như vậy còn ủy khuất, Bành Vũ một bên nhìn đường, một bên nghĩ về ngữ khí vừa rồi của mình, nhưng mà hắn cũng không thấy chỗ nào quá đáng.
Lại nói Địch Hạo bên này, lúc sắp chia tay, Thất Thất ôm chặt Tần CHí, ở trong ngực Tần CHí dụi đầu thật lâu, diễn tả tâm tình không muốn xa cha của mình, Tần Chí trong lòng cũng rất luyến tiếc, nhưng nhìn Địch Hạo không tỏ thái độ gì, Tần Chí cũng biết chính mình không thể quá phận mà đòi hỏi cái gì, hắn vỗ vỗ lưng Thất Thất, nhỏ giọng nói, "Qua hai ngày nữa là con có thể gặp cha"
Thất Thất từ trong lòng ngực Tần Chí ngẩng đầu, nháy mắt, "Thật vậy chăng?"
Tần Chí gật đầu, "Thật, cha sẽ không lừa con."
"Ngô..." Thất Thất nghiêng đầu, "Chúng ta ngoắc tay đi"
"Ngoắc tay?" Tần Chí ngạc nhiên nói.
"Ân, ngoắc tay." Thất Thất khẳng định gật đầu.
Nhìn Thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/2282482/quyen-1-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.