Edit: Thanhhien281196Beta: Mộc An ChiLúc này, một thanh niên lao vào sân, khẩn trương đỡ chị ta rồi nhìn hai cô em gái với ánh mắt khiển trách, “Chị dâu các em sắp sinh, thân thể lại yếu, nước kia anh đi gánh về cho đầy không phải được rồi sao, các em đừng tức giận cô ấy.”Hả???Cố Yêu Yêu nhìn nửa ngày, còn chưa lên tiếng đâu? Đột ngột bị cue, cho nên rất khó chịu.
Huống chi, chị gái bạch liên nói không sai, nước mà ba tiện nghi vất vả gánh về, cô ta chỉ tắm rửa đã dùng hết, ai mà vui cho được?“Ồ, vậy phiền anh cả đi đổ đầy lu nước đi.” Cố Yêu Yêu không mặn không nhạt nói, lại giao đãi: “Chị dâu nếu không thoải mái, thì nằm ở nhà đi, chút nữa bọn em sẽ mang cơm về cho hai người.”Trần Nguyệt Anh đi vào lúc sau, nhíu mày nhìn con dâu, bất mãn răn dạy: “Tôi mang thai còn xuống ruộng xuống đất xây nhà, sao cô lại nhu nhược như vậy? Đây là cái đạo lý gì? Không có mệnh tiểu thư, lại có bệnh tiểu thư."Nói xong, dì nói với con trai cả: “Mau đi gánh nước.”Cố Hồng Quân lòng có bất mãn cũng không dám nói gì, anh ta từ trước đến nay đều nghe lời mẹ nói, ngoan ngoãn ra cửa gánh nước.
Mà Ngô Tố Cần cúi đầu không nói chuyện, ngón tay không ngừng vuốt ve cái vòng tay bạc kia, không biết suy nghĩ cái gì.Tuy nhiên, trước khi quay về phòng, chị ta cười cười nói với mẹ chồng: “Mẹ, khi Yêu Yêu với Hồng Tú vừa trở về, đã hái dưa chuột mẹ trồng ở góc nhà, mấy trái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-theo-chung-cu-xuyen-toi-thap-nien-50/1100311/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.