Khúc nhạc dạo ngắn ngủi nói xong, đề tài lại lần nữa rẽ về trên củ mài.
Thật ra củ mài còn có thể làm bánh đúc và bánh ngọt, nhưng cần lấy ra tinh bột, dùng tinh bột để làm.
Lấy tinh bột mặc dù có chút phiền phức, nhưng các cổ nhân lấy được, hẳn là sẽ ăn hết củ mà mình đã dùng, ngược lại cũng sẽ không lãng phí.
Thịnh Quân nghĩ nghĩ, liền nói biện pháp cho bọn họ.
Đặc điểm của củ mài là tương đối dính.
Dùng tinh bột của nó để làm nguyên liệu làm bánh trôi, hiệu quả đều rất tốt, có thể tăng thêm cảm giác trơn trượt sau khi vào miệng.
Hơn nữa, nó nói như thế nào cũng là một loại tinh bột, lúc làm thịt, hẳn là cũng có thể dùng tới ha?
Thêm tinh bột, có thể làm cho độ mềm của thịt tăng lên một cấp bậc.
Người trong thôn nghe xong lời của nàng, quả nhiên vô cùng động tâm.
Nhưng khi nghe đến trình tự lấy tinh bột này, lại có bước "lọc" kia, mọi người liền nhịn không được cảm khái.
"Xem ra, làm đồ ăn phải thường xuyên tiếp xúc với bước lọc này, đáng tiếc điều kiện của chúng ta không đủ, chỉ có thể dùng mắt và tay vớt bã, chỉ mong đừng ảnh hưởng tới hiệu quả của bột!" Hà Hoa nói.
Nghe nàng ấy nói như vậy, Thu Nương bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vỗ đầu hô một tiếng: "Đúng rồi, chờ ta một lát!"
Sau đó chạy đi như con thỏ.
Mọi người thấy thế đều không hiểu gì cả, chỉ có thể trông mòn con mắt chờ nàng trở về, tự mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-theo-may-ban-hang-tu-dong-xuyen-ve-co-dai/2196628/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.