Tiễn hai người đi, Dần Tinh liền đi đến phòng Trần Lăng vừa lựa chọn công pháp, lật xem sổ sách, lấy ra ngọc bội truyền âm, nói với bên kia:
– Gia chủ, Đại thiếu gia chọn <hàn thiên kiếm pháp>, Nhị thiếu gia chọn <càng hải bí quyết>, đều là những công pháp tên hoa lệ nhưng vô dụng!
Bên kia, áp lực trong lòng Lục Viễn Thần tiêu tan, đáp:
– Làm tốt lắm!
Buông xuống ngọc bội, hắn cười ha ha với bạn lữ của mình:
– Hàm nhi mau nhìn, cho dù có tư chất kinh thế nhưng tu tập loại công pháp này thì sẽ có tiền đồ gì?
Tô Huân Hàm che miệng cười, mặt mày đầy nhu tình:
– Lão gia anh minh.- Sau đó lại hỏi – Vậy Hạo nhi…
Nhắc đến đứa con trai này, Lục Viễn Thần treo lên tươi cười thư thái,:
– Để hắn chọn bộ công pháp tốt, tối nay ta giúp hắn ngưng khí, chính thức bước vào luyện khí kì.
Lúc này hai người họ nói gì, Trần Lạc không biết, vội vàng về nhà, bước vào tiểu viện, liền như hiến vật quý lấy ngọc giản ra, giơ trước mặt Trần Lăng:
– A Lăng, mau nhìn! – Thần tình đặc sắc đem quá trình có công pháp khuếch đại một lần, lại nói – Về sau chúng ta cùng nhau tu luyện, cái gì Lục gia chủ Tô phu nhân đều đuổi đi!
Trần Lăng tiếp nhận ngọc giản, trên mặt vẫn giấu giếm nhưng trong lòng đã xoắn thành một đoàn, đứa nhỏ này trước mặt hắn luôn sáng lạn như thế, không nhiễm tia khói mù, ảo trận trong miệng cậu nói nghe thì dễ dàng nhưng đặt mình vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-theo-nhan-vat-chinh-tron-kich-tinh/809592/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.