🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lịch Mãnh đưa Dung Thanh Du ra khỏi cửa quân khu.

Anh vẫn luôn ngây ngốc nhìn Dung Thanh Du đạp xe đi xa, cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng của cô, lúc này anh mới than nhẹ một tiếng, xoay người trở về quân khu.

Anh ấy đã lên kế hoạch xin đoàn trưởng nghỉ phép vào ngày mai lúc chiều đi làm, rồi sẽ đến nhà trong thôn tìm Thanh Du, thuận tiện gặp người lớn nhà cô một chút.

Vừa nghĩ đến việc có thể đến nhà Thanh Du, Lịch Mãnh cảm thấy cả người mình tràn trề năng lượng.

Lúc này ở nhà đoàn trưởng Triệu.

Sau khi Quách Mai tiễn Lịch Mãnh và Dung Thanh Du đi xong, bà ấy nhìn những lá cải xanh tươi xanh mọng nước trong rổ, còn có quả cà chua lớn trông như thể sẽ vỡ ra khi chạm vào nữa, bà ấy nhìn chồng mình nói: “Lão Triệu, hay là chúng ta xào thử cải xanh này xem?”

Triệu Siêu Quần gật đầu một cái: “Được thôi, xào thêm cà chua với trứng, cùng với thức ăn anh mang về là đủ cho hai chúng ta ăn rồi.”

“Vậy bây giờ em sẽ mang đi xào.”

Quách Mai mang cải xanh và cà chua vào nhà bếp, bắt đầu lặt cải xanh.

Bà ấy vừa lặt vừa cảm khái, cải xanh này trông ngon thật, cây nào cây nấy xanh um, bà ấy vốn chẳng cần phải lựa làm gì, cứ trực tiếp bẻ đôi là được.

Rửa cải xanh xong, Quách Mai lại dùng nước rửa cà chua, bắt đầu cầm dao đã rửa sạch mài mài trên miếng sắt.

Một dao này cắt xuống, nước trong ruột cà chua chảy ra trong nháy mắt, mùi quả mê người lập tức xông thẳng vào lỗ mũi Quách Mai.

Quách Mai quả thật không nhịn được, bà ấy cầm một miếng cà chua lên cho vào miệng, dùng sức nhai nhai.

Ô, ngon thật! Rất ngọt! Vị ngon thật!

Ăn xong miếng này, Quách Mai lập tức cất giọng nói với Triệu Siêu Quần trong phòng khách: “Lão Triệu, lão Triệu, anh mau tới đây, quả cà chua này ngon quá, em cảm thấy không cần xào, chúng ta ăn sống cũng ngon rồi, anh có muốn thử một chút không?”

Triệu Siêu Quần vừa mới ăn thử chà là và táo, ông ấy nghĩ cà chua có thể nấu thành món ăn nên không ăn như trái cây.

Lúc này nghe vợ mình nói vậy, ông ấy lập tức đứng dậy, đi vào nhà bếp.

Triệu Siêu Quần nhận lấy miếng cà chua lớn mà vợ đưa cho, há miệng dùng sức cắn một miếng lớn.

Quả nhiên rất ngon!

Mùi hương cùng mùi vị này, hoàn toàn không thua gì quả chà là và trái táo khi nãy!

Ông ấy nhanh chóng ăn xong một miếng cà chua lớn, rồi lại đưa tay cho Quách Mai: “Vợ, cho anh thêm một miếng nữa.”

Quách Mai cười ghẹo ông ấy: “Thật sự không cần xào trứng nữa à?”

Triệu Siêu Quần cười toe toét nói: “Không xào, chúng ta ăn trực tiếp như trái cây luôn.”

Quách Mai cũng cảm thấy thế: “Được rồi, vậy ăn như trái cây đi, em bớt được chuyện.”

Lúc Triệu Siêu Quần tiếp tục ăn cà chua, Quách Mai bắt đầu xào cải xanh.

Nói thật, tài nấu nướng của bà ấy cũng không đặc biệt giỏi giang gì, chỉ bình thường thôi, món bà ấy xào không ngon cũng không tệ.

Nhưng hôm nay món cải xanh xào này, bà ấy cũng không thêm gia vị gì nhiều, chỉ cho chút tỏi phi cùng muối mà lại ngon hơn dự liệu.

Triệu Siêu Quần trêu ghẹo bà ấy: “Vợ, tài nấu nướng của em lên trình rồi, cải xanh hôm nay em xào rất ngon, vừa giòn vừa ngọt, ngon lắm!”

Quách Mai cười ha ha một tiếng: “Anh biết rõ là do nguyên liệu nấu ăn mà còn cố ý cười nhạo em, anh có muốn ăn cơm nữa không đây?”

Bà ấy giả vờ muốn bưng dĩa cải xanh đi.

Triệu Siêu Quần vội vàng đưa tay bảo vệ cái dĩa, vẻ mặt nịnh nọt nhìn bà ấy: “Vợ à, đừng mà, không phải anh chỉ đùa với em một chút thôi sao, nguyên liệu nấu ăn rất tốt, nhưng tay nghề của vợ anh cũng tốt nốt, bằng không thì sao có thể làm ra món cải xanh ngon miệng vậy được!”

Nghe thấy ông ấy cầu sống nên nói đầy lời ngon tiếng ngọt, Quách Mai cười thành tiếng: “Anh mau ăn đi, lát nữa còn phải đi làm đấy.”

Cơm nước xong xuôi, Triệu Siêu Quần vào phòng ngủ nghỉ ngơi.

Quách Mai ngồi xuống bên ghế sô pha, cầm điện thoại lên bấm gọi đến số nhà Lịch Mãnh.

Người bắt máy chính là Lâm Văn Lan.

Quách Mai cười nói vòng vo với Lâm Văn Lan: “Văn Lan, bà đoán xem hôm nay ai đến nhà tôi làm khách?”

Lâm Văn Lan nghe thấy câu hỏi có ẩn ý của bà ấy, bèn trực tiếp cười hỏi: “Bà đặc biệt gọi điện thoại cho tôi, chẳng lẽ đại tiểu tử của tôi có tin tức tốt gì sao?”

Quách Mai vòng vo không thành nên đành phải biết điều khai ra: “Tôi nói này đồng chí Văn Lan, sao bà lại thông minh như vậy, tôi chỉ mới mở một con đầu thôi mà bà đã đoán được kết thúc rồi.”

Lâm Văn Lan cười nói: “Được rồi, bà đừng làm tôi mất hứng, mau nói đi!”

Quách Mai nói tiếp: “Bà đoán không sai, đại tiểu tử nhà bà có tin tức tốt, trưa hôm nay nó dẫn theo một người có ngoại hình rất xinh xắn, còn đặc biệt dẫn cô gái có bản lĩnh đó đến nhà tôi làm khách. Tôi với lão Triệu đều thấy mặt cả rồi, khí chất và dung mạo của cô gái đó rất xuất chúng, thật không có gì để bắt bẻ, bà nha, sau này chờ hưởng phúc đi, không cần bận tâm nữa rồi.”

Lâm Văn Lan nghe bà ấy nói vậy, lập tức hứng thú: “Cô gái đó làm nghề gì? Bao nhiêu tuổi rồi? Nhà có ai?”

Quách Mai trả lời: “Tôi hỏi con bé rồi, nhà nó ở thôn gần quân khu của chúng ta, công việc là trồng trọt trái cây rau cải trong thôn, năm nay 19 tuổi, nhà có cha mẹ khỏe mạnh, còn có ba người anh, hai người chị dâu, ba đứa cháu nhỏ, quan hệ gia đình rất hòa hợp.”

Quách Mai nói tới đây lại không khỏi khen Thanh Du.

“Văn Lan, tôi nói bà nghe, cô gái này thật sự rất lợi hại. Mấy loại trái cây rau cái con bé trồng ra ăn rất ngon, tôi với lão Triệu ăn ghiền luôn, ăn xong còn nhớ mãi không quên, ban đầu chúng tôi còn tưởng con bé là chuyên gia tốt nghiệp đại học Nông nghiệp ấy chứ.”

Lâm Văn Lan cảm thấy Quách Mai nói hơi khoa trương, bà cười một cái đáp: “Thật sự giỏi vậy sao? Nghe bà nói vậy khiến tôi cũng muốn xem thử một chút.”

“Tôi có thể nói dối được sao, con bé giỏi lắm!” Quách Mai ra sức khen Dung Thanh Du.

Lâm Văn Lan lại hỏi bà ấy: “Cô gái kia tên gì vậy?”

Quách Mai trả lời: “Nó tên Dung Thanh Du.”

Nghe thấy cái tên quen thuộc này, trong nháy mắt Lâm Văn Lan kinh ngạc hô thành tiếng: “Hả? Bà nói cái gì? Con bé tên Dung Thanh Du?”

Quách Mai nghe ra sự khiếp sợ trong giọng nói của bà, bà ấy hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó lập tức hỏi: “Văn Lan, bà biết Thanh Du sao?”

Lâm Văn Lan hít thở thật sâu một hơi, lại hỏi Quách Mai: “Có phải con bé có vóc người cao gầy, cao khoảng một mét sáu tám, ngoại hình rất đẹp, da trắng, ánh mắt trong veo như nước, cười lên còn có hai má lúm đồng tiền không?”

Quách Mai luôn miệng nói: “Đúng vậy đúng vậy, Văn Lan, bà thật sự biết Thanh Du à?”

Lâm Văn Lan than nhẹ một tiến: “A Mai, Dung Thanh Du không nói với mọi người sao? Con bé là bạn học cấp ba của Tiểu Tiệp nhà tôi, còn tới nhà tôi mấy lần, con bé có tiến triển với Lịch Mãnh nhà tôi từ khi nào vậy, sao tôi chẳng biết gì?”

Quách Mai nghe thấy ý tứ của bà có gì đó không đúng lắm, trong lòng trùng xuống.

“Văn Lan, chẳng lẽ bà không thích Thanh Du sao? Đứa nhỏ này tốt biết bao nhiêu, vừa ngoại hình có ngoại hình, muốn bản lĩnh cũng có bản lĩnh, sao bà lại không thích con bé?”

Lâm Văn Lan lại khẽ than một tiếng: “A Mai, tôi không phải không thích con bé, chỉ là ban đầu nhà con bé là tư sản, bà không biết thôi, xuất thân của con bé rất có thể sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Lịch Mãnh.”

Quách Mai cũng không ngờ Dung Thanh Du ấy vậy mà lại là con nhà tư sản.

Nhưng mà nghĩ một chút nữa mới thấy cũng chỉ có xuất thân như vậy mới có thể nuôi dưỡng ra một đứa trẻ xuất sắc như Thanh Du.

Trước đây bà ấy còn thắc mắc, Dung Thanh Du xuất thân nông thôn, sao có thể có khí chất của khuê tú danh viện như vậy.

Bây giờ nghe Lâm Văn Lan nói ra xuất thân của Dung Thanh Du, bà ấy mới bừng tỉnh ngộ ra.

Lâm Văn Lan lo rằng tiền đồ của con trai mình có thể sẽ bị ảnh hưởng, Quách Mai có thể hiểu.

Nhưng bà ấy cảm thấy Dung Thanh Du có bản lĩnh như vậy, sớm muốn gì cô cũng tạo ra thành tựu.

Không chừng, Dung Thanh Du không chỉ không ảnh hưởng đến Lịch Mãnh mà còn trở thành trợ lực mạnh mẽ của anh cũng nên.

Quách Mai thử khuyên nhủ Lâm Văn Lan: “Văn Lan, người nhà Thanh Du bây giờ đang ở nông thôn cả, bây giờ bọn họ chính là nông dân địa đạo.”

“Hơn nữa, Thanh Du thật sự rất tài giỏi, tôi cảm thấy dù con bé có xuất thân là đại tiểu thư nhà tư sản cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến tiền đồ của Lịch Mãnh cả. Thành tựu trong tương lai của con bé đủ để phủi sạch khuyết điểm xuất thân không tốt này.”

Lâm Văn Lan không lên tiếng.

Quách Mai cũng không biết nên khuyên thế nào, loại chuyện này nếu bà không tự nghĩ thông thì ai khuyên cũng vô dụng.

Quách Mai thấy sắp đến giờ làm việc, bèn nói với bà: “Văn Lan, tôi phải đi làm rồi, ngày khác chúng ta trò chuyện tiếp.”

Lâm Văn Lan vội vàng lấy lại tinh thần: “Được, bà đi làm đi, tôi suy nghĩ chút rồi hồi nói sau.”

Quách Mai cười đáp lại: “Được, vậy khi khác chúng ta trò chuyện, hẹn gặp lại!”

“Hẹn gặp lại!”

Lâm Văn Lan đặt điện thoại xuống, đứng dậy, đi tới trước phòng con gái, đưa tay gõ một cái: “Tiểu Tiệp, Tiểu Tiệp, mở cửa một chút, mẹ có chuyện muốn hỏi con.”

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, Lịch Tiệp thi vào để làm việc ở văn phòng công đoàn của Lâm Văn Lan.

Lâm Văn Lan là đoàn trưởng văn phòng công đoàn.

Lịch Tiệp có bậc bề trên có thân phận bất phàm cùng với sự chở che của cha mẹ, cuộc sống gia đình cũng tạm thoải mái dễ chịu.

Cô ấy đang nằm trên giường nghỉ ngơi, nghe thấy tiếng mẹ gọi, cô ấy vội vàng đứng dậy mở cửa: “Mẹ, có chuyện gì ạ?”

Lâm Văn Lan vào phòng ngồi xuống, trực tiếp hỏi cô ấy: “Tiểu Tiệp, vừa rồi dì Quách Mai của con gọi điện thoại cho mẹ, bảo hôm nay anh con dẫn bạn học Dung Thanh Du đến nhà dì ấy làm khách, hai đứa nó quen nhau từ khi nào? Con có biết không?”

Lịch Tiệp nghe vậy cũng cảm thấy rất kinh ngạc: “Không phải chứ? Thanh Du quen anh cả? Chuyện này bao lâu rồi? Con chẳng biết chút gì cả, sau khi hai đứa tụi con tốt nghiệp thì không gặp nhau nữa!”

Nhà họ Lịch ở trong đại viện của quân khu trong thành.

Nhà họ Dung cách nhà họ Lịch một khoảng.

Hơn nữa sau khi Lịch Tiệp tốt nghiệp, cô ấy lập tức tham gia chiêu thi khu văn phòng công đoàn, sau này thì đi làm, tham gia cùng đoàn diễn xuất, cũng không có thời gian đi tìm Dung Thanh Du chơi.

Lịch Tiếp thấy sắc mặt mẹ mình không tốt, cô ấy vội vàng ôm lấy cánh tay của mẹ, lay lay nói: “Mẹ, mẹ buồn cái gì chứ? Thanh Du tốt biết bao, ngoại hình ưa nhìn, tính cách dễ mến, nếu anh cả có thể lấy được Thanh Du vậy thì anh cả có phúc lắm đấy.”

Lâm Văn Lan nhìn con gái một cái: “Con cũng cảm thấy con bé tốt vậy à?”

Lịch Tiệp gật đầu một cái, nói như chuyện đương nhiên: “Chắc chắn rồi, mẹ cũng biết mà, con chẳng có được mấy người bạn học hợp cạ với mình, nhưng lần nào sinh nhật con cũng mời Thanh Du đến chơi. Nếu không phải Thanh Du không muốn đến nhà mình thường xuyên thì bình thường con còn muốn mời cô ấy tới đây chơi nhiều hơn cơ.”

Lâm Văn Lan nhắc nhở cô ấy: “Nhưng xuất thân của con bé không tốt, là đại tiểu thư nhà tư sản, nếu anh con cưới con bé thì sẽ gây ảnh hưởng đến tiền đồ của anh con.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.