Bận rộn suốt một ngày, sau đó với sự giúp đỡ của những người mặc vest đen, họ thật sự thấy khá nhẹ nhõm, đi lại giữa sân sau và đại điện.
Còn Lục Kiến Vi và Lục Trường Lan thì càng thảnh thơi hơn, thậm chí cả mâm trái cây cũng đã được các cô bếp nữ gói ghém cẩn thận.
Hai người nói chuyện bên ngoài sân.
Lục Kiến Vi không hiểu tại sao Lục Trường Lan cứ nhìn cô mãi, lại hỏi một lần nữa: "Sư đệ định giấu tỷ chuyện gì vậy?"
Lục Trường Lan lắc đầu, nghẹn nửa ngày: "Sư phụ đã nói với đệ... Đệ được xem như là... chồng nuôi từ nhỏ..." Giọng anh càng lúc càng nhỏ, thậm chí còn bắt đầu nói lắp.
Không ngờ lại thấy Lục Kiến Vi ngạc nhiên nói: "Sư phụ đã nói với sư đệ rồi sao?"
Lục Trường Lan gật đầu nhưng lại cảm thấy giọng điệu của cô có vẻ không đúng: "Sư tỷ đã biết từ trước?"
Lục Kiến Vi nói: "Sư đệ không nhớ những chuyện khi còn nhỏ sao?"
Lục Trường Lan suy nghĩ một lát, thật sự không nhớ nổi chuyện gì khi còn nhỏ, cảm thấy trí nhớ của mình có vấn đề.
Chuyện cũ quá nhiều rồi.
Lục Kiến Vi không hề ngại ngùng, nhắc nhở: "Khi sư đệ mới được sư phụ nhặt vê! Sư phụ đã nói nhặt sư đệ về làm chồng nuôi từ nhỏ đấy." Lục Trường Lan: [???]
Sao anh lại không nhớ chuyện này nhỉ?
Lục Kiến Vi sinh động mô tả lại cảnh tượng lúc đó cho anh: "Lúc đó sư đệ không lên tiếng, chỉ đi theo sau sư phụ! Lúc sư phụ nói sư đệ cũng không phản đối,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-theo-wechat-lam-than-con-khuong-chi-ngu/521447/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.