Từ sau khi Liệt Tình và Phương Ca khôi phục quan hệ ngoại giao giữa hai bên, cuộc sống của Tô Ái Ái đột nhiên trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều. Trước đây luôn là hết tiết cô kéo Liệt Tình đến quầy bán quà vặt mua đồ ăn, bây giờ ngược lại, mặt trời dường như lại mọc ở đằng Tây, Liệt Tình vừa nghe thấy chuông hết giờ đã kéo cô đi mua đồ ăn.
“Bác ơi, cho cháu một túi nho khô, thêm cả trứng vịt muối nữa!” Liệt Tình chen chúc trong đám người đông nghẹt, hỏi mà không thể quay nổi đầu lại: “Ái ÁI, cậu muốn ăn gì?”
Tô Ái Ái đứng ngoài đám người cười xua tay, Thạch Liệt Tình mỗi lần ra tay đều rất hung dữ, rõ ràng là nho khô và trứng vịt muốn vừa mới tan trong miệng cô nàng, thế mà lần đi mua tiếp theo lại gọi những cái này.
Liệt Tình vừa ôm túi nho khô với trứng vịt vừa lau mồ hôi, bất chợt lại hét lên: “Chậc, lại quên mất mua Tú đậu để trêu Phương Tiểu Ca rồi.” Rồi nhanh chóng nhét đám quà vặt vào tay Tô Ái Ái, quay người lao vào trong.
Quả nhiên là Phương Ca bị lừa, khuôn mặt đẹp trai vì vị chua trong miệng mà nhăn nhăn nhó nhó, tìm vỏ kẹo nhổ ra, giận lắm mà không dám nói gì, nhíu mày hỏi: “Đây là thứ gì vậy?”
Liệt Tình tựa vào cạnh bàn, đưa tay xoa đầu Phương Ca.
Tô Ái Ái tay chống má ngồi trên bàn nói chuyện với Lý Manh Manh, Lý Manh Manh hỏi: “Từ lúc nào Thạch đầu lại thân thiết với Phương Ca như vậy?”
Tô Ái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-hanh-tay-nao-khong-roi-le/1494727/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.