Bộ dạng đắc ý dào dạt kia như một tiểu hồ ly vừa ăn vụng, rất là đáng yêu!
Chỉ là, một phần đắc ý này của nàng rơi vào trong mắt Dạ Quân Lăng lại làm cho hắn hận nghiến răng nghiến lợi .
Hắn không rõ, nữ tử đáng ghét như thế, vì sao Hoàng huynh lại bảo hắn tới nơi này bồi nàng! ?
Nữ tử lời nói ác độc như vậy, hắn thực sự là liếc nhìn nàng một cái cũng không muốn.
Bất đắc dĩ, nàng mỗi ngày đều chạy tới Mộng Nguyệt điện. Bởi vì trong Mộng Nguyệt điện có người hắn vẫn muốn thấy, bất đắc dĩ, hắn mới mỗi ngày tới nơi này...
Nhìn Bình An và Dạ Quân Lăng, một đắc ý dào dạt, một tức giận không ngớt, Nhạc Đồng Đồng ngồi ở một bên chỉ mỉm cười, tràn đầy bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Mặc dù đối với oan gia này có chút bất đắc dĩ, chỉ là, mỗi ngày nghe bọn hắn cãi nhau như vậy, kỳ thực cũng rất thú vị. Dù sao ở trong hoàng cung, thực sự quá nhàm chán.
Hơn nữa, ở bên trong Mộng Nguyệt của nàng, bình thường mọi người đối với nàng đều là vâng vâng dạ dạ, hiện tại có Bình An, Nhạc Đồng Đồng trái lại cảm thấy Mộng Nguyệt của nàng điện bắt đầu náo nhiệt lên!
Trong lòng suy nghĩ, thấy Bình An và Dạ Quân Lăng hai người mắt to đối mắt nhỏ một lúc lâu, không khỏi mở miệng chế nhạo nói.
"Đừng trừng, cẩn thận còn trừng tiếp sẽ thành mắt gà chọi!"
Nghe thấy trêu ghẹo trong giọng nói của Nhạc Đồng Đồng, Bình An và Dạ Quân Lăng mới thu hồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-hau-xinh-dep-lanh-hoang-khom-lung/828574/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.