“Anh chưa làm qua.”
Thẩm Liệt tiếp tục nói: “Tính ra, từ lúc chia tay đến bây giờ, vừa tròn một năm. Dựa theo một người trưởng thành bình thường thì một tuần ba đến bốn lần, đã thiếu bao nhiêu lần rồi?”
“Làm gì có cách tính như vậy?” Trần Tĩnh An nhất thời nghẹn lời.
Dựa theo cách tính của anh, một năm 52 tuần, một tuần tính ba lần, cô đã thiếu 156 lần.
Làm sao mà trả, công việc còn có ngày nghỉ cơ mà.
“…”
Thẩm Liệt với ánh mắt trìu mến “chỉ sợ cả đời còn lại của em đều phải trải qua trên giường”, xoa xoa đỉnh đầu cô: “Đi đi.”
Trần Tĩnh An ho nhẹ một tiếng: “Tư tưởng của anh bây giờ rất nguy hiểm.”
“Bây giờ nguy hiểm còn chỉ là tư tưởng, nếu em không đi, thì không nói chắc được là cái gì đâu.” Ngón tay Thẩm Liệt kẹp một lọn tóc của cô thưởng thức, nghe có vẻ không giống uy *****, nhưng ý nghĩa thì có.
“Tạm biệt!”
Trần Tĩnh An xuống xe, tốc độ gần bằng tốc độ xe.
Trong tiệc ăn mừng, mọi người ăn uống linh đình, đến lúc cao hứng thì bắt đầu ca hát. Có Chung Hân đi cùng, cô không cần phải uống rượu, chỉ ngồi xem các tiền bối vui đùa, trêu chọc đoàn trưởng, thi nhau vạch trần bí mật của nhau. Không khí náo nhiệt, thân thiết và đầy tiếng cười. Thỉnh thoảng, Trần Tĩnh An vẫn không tránh khỏi thất thần, trong đầu cứ văng vẳng những lời Thẩm Liệt đã nói với cô trên xe.
Những lời đó, anh đã dùng giọng điệu nghiêm túc nhất để nói ra như thế nào?
Đợi tiệc ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-liet-kim-vu/2791619/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.