Bởi vì anh ta thăm dò rất rõ ràng, những người lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Minh Long đều hỏi đến Lâm Thiệu Huy.
Hắc Tề Hổ của câu lạc bộ Bảo Thịnh vì Lâm Thiệu Huy mà san phẳng tiệm cơm nổi tiếng nhất thành phố Nam Giang.
"Phù! "
Giờ phút này Năm Sẹo không nhịn được thở ra một hơi thật sâu, nói với đám người Chó Điên.
"Cậu Lâm, không thể trêu chọc được.
"
"Ai trêu chọc, người đó chết.
"
Một câu nói này làm cho tất cả đám người Chó
Điện đều tái mặt.
Đúng vậy, đối với bọn họ, sau khi đánh nhau mấy lần với Lâm Thiệu Huy, lại phát hiện ra Lâm Thiệu Huy càng lúc càng kinh khủng.
"
Anh ấy giống như một cái hồ sâu không đáy, hễ những ai trêu chọc đến anh ấy đều trở thành xương trắng nằm dưới đáy vực.
Nghĩ đến đây, đám người Chó Điên đều suy nghĩ, sau khi quay về nhất định nhắc nhở đàn em dưới quyền chú ý không nên trêu chọc cậu Lâm.
Ngay lúc này.
Rầm!
Cửa của căn phòng bị người bên ngoài hung hăng đẩy ra, điều này làm cho mấy người Năm Sẹo thay đổi sắc mặt.
"Con mẹ nó ai! "
Năm Sẹo đang định mắng chửi thì nhận ra người xông vào là người mà anh ta đã phái đi bảo vệ cậu Lâm.
"Ba Bé, tại sao bọn mày lại quay về? Không phải bố đã nói bọn mày phải đi theo bảo vệ cậu Lâm, đề phòng một vài tên đui mù nào đó trêu chọc ngài hay sao?"
Bây giờ Năm Sẹo đã dùng từ "Ngài" cho Lâm Thiệu Huy, mà nghe nói như thế,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-long-ngu-quen/948036/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.