Trước cổng khách sạn Hilton.
Lâm Thiệu Huy đã rời khỏi.
Trước cổng khách sạn Hilton, khắp mặt đất đều là máu tươi đỏ thắm và xác người làm chỗ đó bốc lên mùi máu tanh nồng nặc.
Phương Y Thần nhìn theo hướng mà Lâm Thiệu Huy rời đi, vẻ lưu luyến và cảm kích tràn đầy trong ánh mắt, cô ta nói: "Cảm ơn anh, anh Huy..."
Lần thứ hai.
Cô ta chưa từng nghĩ một người đàn ông lại cứu mạng cô ta hai lần.
Cô ta sẽ mãi mãi ghi lòng tạc dạ ơn cứu mạng này.
Lúc này, sau khi nghỉ ngơi một lúc thì thương tích của Hổ Huyết, Hắc Sinh cũng như nhóm võ sư hàng đầu Khổng Sênh đã hồi phục được đôi phần, họ lần lượt từ dưới đất đứng dậy.
Họ nhìn theo hướng Lâm Thiệu Huy rời khỏi, dù là hai người Hổ Huyết hay là nhóm người Khổng Sênh thì vẻ mặt ai nấy cũng đều đầy vẻ kính sợ và sùng bái.
Đại tông sư!
Ai có thể tưởng tượng được thành phố Nam Giang lại có thể ẩn chứa một đại tông sư trẻ tuổi như thế.
Chắc là người có khả năng thiên phú siêu đẳng nhất trong lịch sử An Nam rồi.
"Hèn gì sự chỉ điểm của cậu Huy dành cho tôi đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của tôi, thì ra cậu ấy lại là một đại tông sư!" Vẻ mặt Khổng Sênh lộ vẻ cảm kích và phấn khởi vô cùng.
Dù sao thì việc có giao tình với một đại tông sư chắc chắn là niềm vinh dự của ông và nhà họ Khổng của bọn họ.
Đâu chỉ có ông.
Ông Điền và ông Kiệt ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-long-ngu-quen/948523/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.