Bum!
Nghe như vậy, Diệp Ngôn thực sự xấu hổ.
Còn Diệp Minh bên cạnh suýt nữa nhảy dựng lên vì phấn khích.
"Cháu cảm ơn Trường tộc, đó cũng là tâm nguyên của châu!" “Trường tộc và các trường lão yên tâm, trong vòng nữa giờ, Ngụy Phượng Hoàng nhất định sẽ mang đầu của Lâm Thiệu Huy tới nhà họ Diệp của chúng ta!"
Những lời này của Diệp Minh làm cho trưởng tộc Diệp Võ Nhai gật đầu hài lòng, những người còn lại cũng thêm vui vẻ.
"Hahaha...!Diệp Minh, xin chúc mừng! Cậu sẽ là người dẫn dắt nhà họ Diệp của chúng ta trong tương lai!" “Phải, Diệp Minh vẫn là tuyệt nhất, không giống như ai kia, di số một tên con rất Các thành viên cấp cao của nhà họ Diệp không ngừng chúc tụng Diệp Minh.
Trước cảnh tượng này.
Anh ta không khỏi sưởng ngây ngất.
"Mua được cái đầu con rể nhà họ bạch với giá 1540 nghìn đô mà đã chinh phục được các thành viên của nhà họ Diệp.
Quả là một món hồi! Hahaha"
Diệp Minh hào hứng lầm bầm một mình.
Nhưng giữa sự chúc mừng, hào hứng của mọi người, có một gương mặt u ám.
Cảnh tượng này rơi vào trong mắt Diệp Ngôn đã rút cạn hết sức lực của cậu, khiến cậu ngã xuống đất.
"Kết thúc rồi! Tại họa sắp giáng xuống đầu cả nhà họ Diệp rồi!!!"
Diệp Ngôn hết vào mặt mọi người như kẻ điện.
Và nghe được điều này, những thành viên nhà họ Diệp hơi sửng sốt.
"Tai họa sắp giáng xuống?"
Đúng là đồ ngốc.
Nhiều thành viên nhà họ Diệp nhìn Diệp Ngôn như dạng nhìn một kẻ ngốc.
Vào lúc này.
Ring ring!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-long-ngu-quen/949738/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.