Edit: Yáng
***
"Du Điểm Điểm ở nhà anh, em đến dẫn nó về." Bước vào thang máy, Du Vãn đi theo Thẩm Thanh Châu đến cửa nhà anh.
"Ừ, vào đi." Thẩm Thanh Châu mở cửa, nghiêng người để cho Du Vãn vào trước.
Nghe được tiếng mở cửa, hai con manh sủng đang chơi đùa trong phòng khách điên cuồng chạy tới.
"Điện hạ, có phải mày lại náo loạn không?" Du Vãn nhìn một đống hỗn loạn trong phòng khách, hồi lâu không nói gì.
"Uông uông uông!"
"Đậu Đỏ khẳng định không chơi đùa như thế này." Du Vãn lắc lắc đầu nói, "Mày đừng có làm hư Đậu Đỏ."
Du Điểm Điểm không phục, "Uông uông!!"
Du Vãn vỗ vỗ đầu nó, "Được rồi, trước đi theo tao về nhà."
Du Vãn mang theo Du Điểm Điểm đi ra cửa.
"Chờ một chút." Thẩm Thanh Châu đứng ở phòng khách, thấy Du Vãn không hề lưu luyến chút nào bước ra khỏi cửa, nhíu mày gọi cô lại.
Du Vãn ngoảnh lại nhìn, "Làm sao vậy?"
Thẩm Thanh Châu dừng một chút, nhấc chân đi tới chỗ cô. Đột nhiên cả người anh áp sát, Du Vãn lui về phía sau, "Có chuyện gì à?"
Thẩm Thanh Châu hơi cúi người để có thể nhìn thẳng vào mắt Du Vãn, "Cứ như vậy đi?"
"Bằng không?" Du Vãn nhìn ánh mắt của Thẩm Thanh Châu, không biết anh muốn bày tỏ cái gì.
Khóe miệng Thẩm Thanh Châu lộ ra chút thần sắc hoài nghi, "Đoạt giải rồi, em không có gì muốn nói sao."
Du Vãn ngẩn ra, đột nhiên phản ứng kịp tối hôm nay Thẩm Thanh Châu là người thắng lớn, "A... Em quên không nói chúc mừng anh."
Cũng là bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-sung-ky/1687289/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.