Hai tay cô ôm lấy cổ hắn:
- Ra giá đi, tôi mang anh theo.
Gân xanh của người đàn ông nổi lên.
Người phụ nữ này, lại dám coi hắn là “tiểu ca”.
- Buông tay ra.
Mặt hắn sa sầm, lời nói phát ra không có một tia nhiệt độ nào.
- Hai trăm ngàn, thế nào?
Cái miệng nhỏ của cô khẽ nhếch, mùi rượu nồng nặc phun lên mặt hắn.
Hắn quả thực muốn cười, chỉ là hai trăm ngàn, mà đòi mua Nam tổng hắn một đêm xuân phong.
Nếu như hắn nhớ không lầm, tất cả tiền chi tiêu của cô đều là hắn cho, dám cầm tiền của hắn đi ra ngoài tìm đàn ông, xem ra đúng là thiếu quản giáo rồi.
Hắn nâng eo cô lên, con mắt thâm thúy lóe lên tia nhắc nhở.
- Không thể nâng giá lên một chút sao?
Ý Ý ngoẹo cổ nhìn hắn, hai con mắt phủ một tầng mê li do say rượu, bất tri bất giác nấc một cái, đưa tay nhéo ngực hắn một cái.
- Không ít, chỉ là một đêm thôi mà, đủ cho anh làm một năm ở đây rồi.
Môi mỏng của người đàn ông nhếch lên, khuôn mặt lạnh lùng như băng, không tí nào cười, gương mặt tuấn tú bỗng nhiên lại gần, nhiệt khí dâng lên phả vào khuôn mặt nhỏ phía trước.
- Tôi cho cô phục vụ đặc biệt, bảo đảm đem cô hầu hạ đến khoái hoạt.
Ý Ý cười to hai tiếng:
- Không sai, rất thức thời.
- Vậy cứ như thế đi.
Cô duỗi một đầu ngón tay, ở trước mặt hắn so một hồi, không quá hai giây, liền mềm nhũn hạ xuống:
- Nhiều hơn mười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/303839/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.