Sau khi đóng cửa tiệm để nghỉ tết, Cẩn Dao lại càng bận rộn hơn.
Cô chạy qua chạy lại giữa Lục Bảo và nhà ba mẹ để giúp mọi người chuẩn bị đồ đón năm mới.
Lục Tử Dương cũng rảnh lên hay đi phụ mọi người cùng cô.
Chủ yếu vẫn là lấy lòng ba mẹ vợ.
Anh giúp được là bởi vì lượng công việc cuối năm thường sẽ ít đi so với bình thường.
Những công việc nhỏ nhặt thì anh giao lại hết cho Phong Lẫm.
Trong khi Diệp Cẩn Dao và Lục Tử Dương đang vui vẻ bên nhau thì Phong Lẫm lại phải vùi đầu vào công việc.
Thương thay cho phận làm trợ lý tổng tài của tập đoàn đứng đầu.
Bình thường thì cũng có nhiều phúc lợi nhưng khi tổng tài lạnh lùng đã yêu thì ở bên cạnh sẽ có cảm giác như ở gần bạo quân.
Sai sót một xíu với bà chủ là mất việc như chơi, cuối năm thì phải giải quyết tất cả việc của công ty để boss có thời gian bên cạnh bà chủ.
Phong Lẫm vừa ngồi làm việc vừa oán thán.
- Lục tổng, anh thật quá đáng.
Để giải quyết xong công việc mà mấy ngày nay tôi không được ngủ rồi đó.
Hai mắt của Phong Lẫm đầy cuồng thâm, nhìn y chang con gấu panda.
Anh trách ông trời thật bất công, ông chủ thì được vui vẻ bên cạnh phu nhân của mình còn anh lại phải ở cạnh đống giấy tờ chồng chất.
Ôi cái lỗi đau này ai thấu cho.
Ngày 30 tất cả người làm ở Lục Bảo đều về quê ăn tết lên trong nhà chỉ còn lại mỗi Cẩn Dao và Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-the-phuc-hac/1539190/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.