Sau một lúc hồi tưởng, Linh Quân trở về hiện thực.
"Thầy... Quý tộc bị truy sát năm đó, chính là thầy?" Linh Quân vẫn chưa hết ngạc nhiên, hắn sợ rằng Thiệu Huy lừa hắn. Hắn chỉ sợ mong đợi càng nhiều, thất vọng cũng càng nhiều.
"Chậc, không phải tôi thì là thằng ất ơ nào nữa đây." Thiệu Huy phì cười, bàn tay xoa lên mái tóc của Linh Quân, chà xát qua lại làm tóc hắn rối hết cả lên.
Hắn không nhớ nhầm, người bí hiểm kia, không ngờ lại có thể gặp lại.
"Mẹ nó biết thế năm đó anh cho tôi biết danh tính, Linh Quân tôi đã không khổ sở tìm kiếm anh như vậy!"
Linh Quân tức giận mắng, nhưng hắn thật sự rất vui. Nếu khoảnh khắc đó hắn không gặp được Thiệu Huy, có lẽ cả đời này của hắn sẽ chấm dứt.
Vì vậy, Thiệu Huy bắt đầu có một vị trí trong lòng hắn.
"Em bận như vậy còn tìm tôi làm gì?"
"Bận thì bận, suốt mấy tháng sau ngày hôm đó tôi cử người tìm anh báo đáp, nhưng cuối cùng chỉ nhận được tin Thiệu gia các người lại bỏ biệt xứ lần nữa, từ đó tôi cũng không tìm nữa."
Linh Quân có chút tiếc nuối, nếu hắn muốn tìm người nào, nhất định phải tìm cho bằng được. Hắn biết Thiệu gia từng lên báo chí, bản thân hắn cũng từng liên hệ với các nhà báo, nhưng danh tính gia tộc vẫn luôn được che giấu, trên báo không nhắc đến rõ, chỉ ghi vỏn vẹn mấy dòng.
"Năm 2000, gia tộc bị truy sát đã lần nữa bỏ đi biệt xứ. Đặc biệt hơn nữa, các tổ chức truy sát gia tộc này đều ngừng việc lùng sục tìm kiếm, gia tộc bí ẩn lại một lần nữa khiến dư luận cả nước xôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-thu/2270939/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.