Ngâm trong phòng gym một thời gian, kinh mạch trở nên linh hoạt cơ thể trở nên nhẹ nhàng, trạng thái của Hứa Ấu Diên tốt hơn rất nhiều.
Em trợ lý Thương Lộc cử đến rất chịu khó, mỗi ngày đến làm việc đúng giờ, giúp dọn dẹp, mua thức ăn, dắt chó đi dạo, giảm bớt không ít phiền cho Hứa Ấu Diên.
Em trợ lý làm gì cũng tốt, chỉ có một việc khiến Hứa Ấu Diên đau đầu, chính là đồ ăn nấu ra làm cô suy sụp.
Hứa Ấu Diên không ăn được gừng, em trợ lý lại rất thích cho gừng, cho gừng không đủ còn phải cho bột gừng, Hứa Ấu Diên không hề đề phòng cắn một miếng rồi rơi nước mắt, nhưng không có cách nào nhổ ra.
Em trợ lý kiên định giữ vững lập trường cá nhân: "Bột gừng khử mùi tanh, hơn nữa trời lạnh, có thể phòng cảm và làm lưu thông máu, giám đốc Hứa chị đừng kén ăn."
Đây không phải là vấn đề kén ăn...Hứa Ấu Diên âm thầm rơi lệ.
Ngoài niềm đam mê bỏ gừng, trứng sốt cà chua mặn, mì gà ngọt, thì tất cả đều nằm trong phạm vi Hứa Ấu Diên có thể chấp nhận.
Em trợ lý đến được mấy ngày, lại giúp Hứa Ấu Diên bước vững hơn trên con đường ăn đồ ăn khó nuốt ở phòng gym.
Trong khoảng thời gian này, Thời Duyệt vẫn thường xuyên chạy đến phòng gym, luôn miệng nói không thể lãng phí thẻ miễn phí, thường xuyên lãng phí Thần Tài sẽ không để ý, em còn muốn phất lên sau một đêm.
Hứa Ấu Diên hỏi em: "Không phải lý tưởng cuối cùng của em là ngồi ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-va-tinh-yeu-tuoi-trung-nien/1657764/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.