404
.
Thời Duyệt lên nhà mở cửa.
"Về rồi à?" Hứa Ấu Diên trong phòng bếp ló đầu ra, nhìn về phía cửa.
Khoảnh khắc nhìn thấy Hứa Ấu Diên, Thời Duyệt đang thay giày lập tức ném mọi phiền não ra sau đầu.
Hoàn toàn là cảm giác nhà có vợ hiền, hơn nữa vợ hiền còn là Hứa Ấu Diên, còn chưa vào cửa trái tim đã bay khắp nhà.
"Chị nấu cơm thật?" Thời Duyệt hớn hở treo túi và áo lên giá, "Nhanh cho em xem có món ngon gì."
Thời Duyệt mặc kệ tất cả mọi thứ chen vào trong phòng ăn, Hứa Ấu Diên thấp thỏm không yên đi theo sau, tranh thủ thời gian khiêm tốn để làm dự phòng tâm lý cho em:
"Nói trước nha Thời Duyệt, chị thật sự không biết nấu cơm, bữa ăn này xem như đã lấy hết một trăm phần trăm thực lực của chị rồi, nhưng hiệu quả thế nào em tự kiểm tra đi."
Thời Duyệt ngồi trước bàn ăn ngơ ngác nhìn đồ ăn: "Ừm...có lẽ mùi vị sẽ không giống như bề ngoài đúng không?"
Hứa Ấu Diên: "Cũng không phải là không có khả năng, có lẽ càng khó ăn hơn nhìn bề ngoài."
"Mặc kệ." Thời Duyệt đặc biệt tự tin, "Dù sao tối nay em nhất định sẽ ăn hết chúng nó."
"Em chắc chứ? Em xác định đi, bây giờ chị chuẩn bị gọi cấp cứu luôn."
Thời Duyệt ha ha, đi lấy đũa: "Sao chị lại thiếu tự tin vào tài nấu nướng của mình thế?"
Hứa Ấu Diên: "Không giấu gì em, chị rất tự tin vào tài nấu nướng của mình, tin em ăn vào sẽ nôn ra."
"Hứa Ấu Diên, chị thấy chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-va-tinh-yeu-tuoi-trung-nien/1657814/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.