Trên một phần của linh phù dính đầy những thứ trắng bóng như trứng cổ trùng, trông rất ghê tởm.
Nhìn Diệp Thiếu Dương thiêu hủy linh phù, người phụ nữ thở dài nói:
“Những trứng cổ trùng kia là từ trong mắt tôi?”
“Ở dưới mô tròng trắng.”
Nghĩ đến chuyện trong mắt mình có thứ ghê tởm như vậy, cả người người phụ nữ run lên, muốn ngay lập tức đi tìm gương xem mắt của mình.
Bà ta vội vàng đi về phía gương trang điểm, nhìn vào gương.
Không có! Tròng trắng của mắt không còn những thứ ghê tởm như trước kia nữa. Chỉ là chỗ tròng trắng bị thứ kia bám vào lúc trước bị đỏ lên.
Diệp Thiếu Dương nói rằng cô nên yên tâm, mấy ngày sau mắt sẽ bình thường lại.
“Những trứng cổ trùng kia rốt cuộc là gì vậy? Là loại cổ trùng gì?”
“Không phải là cổ trùng, mà là một loại... vật sinh ra từ âm khí, dùng nhân khí của người để sống.”
Diệp Thiếu Dương biết có nói bà ta cũng không hiểu nên không tỉ mỉ giải thích nguyên lí giữa âm khí chập sinh và hóa sinh.
“Tiểu tử, trông cậu trẻ như vậy, không ngờ lại rất lợi hại.”
Người phụ nữ xoa tay, kích động liên tục cảm ơn Diệp Thiếu Dương, khiến hắn có chút ngượng.
Một lúc sau, Qua Qua từ bên ngoài bước vào. Diệp Thiếu Dương nhạy bén phát hiện hơi thở cậu ta có chút không ổn định. Hắn dùng ánh mắt đầy sự tìm tòi nhìn Qua Qua, hỏi:
“Sao vậy?”
“Không có gì, có người giúp tôi hoạt động gân cốt ấy mà.” Bởi vì có người ngoài ở đây nên Qua Qua không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mao-son-troc-quy-nhan/1232982/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.