Đức ngài Latimer sống trong một căn hộ ở phía tây London, một khu đất công thanh bình và đẹp như tranh vẽ, và những dãy nhà được xây dựng trong khu rừng sâu. Leo đã đến đây hơn một lần rồi từ vài năm trước. Mặc dù đường phố và ngôi nhà được giữ gìn một cách gọn gàng và cẩn thận, nhưng nơi đây vẫn rải rác những kỉ niệm đầy bực mình đối với bản thân anh, điều này đã được anh đưa ra một so sánh rằng khu ổ chuột ở phía Đông chẳng khác nào nhà của các vị linh mục.
Leo xuống ngựa trước cả khi nó dừng lại và tiến về phía cửa, gõ bằng những nấm đấm của mình. Tất cả suy nghĩ của anh giờ đây đang rất hỗn loạn, và không theo trình tự nào cả, một trong số đó là nỗi tuyệt vọng trong nỗ lực tìm kiếm Catherine trước khi bất kì sự tổn thương nào có thể tìm đến cô. Hay chăng, nếu đã có điều gì xảy ra rồi thì lạy chúa lòng thành hãy giúp cô ấy bình tâm trở lại. Một dòng suy nghĩ khác được tập trung vào mục đích biến Latimer thành thứ rác thải bẩn thỉu. Vẫn không có dấu hiệu gì cho sự xuất hiện của Harry, nhưng Leo chắc chắn rằng anh ta cũng sắp tới rồi và Leo thì không hề có ý định chờ đợi anh ta.
Một người quản gia gương mặt lo âu tiến đến mở cửa. " Thưa ngài..."
" Ông chủ của ông đâu?" Leo hỏi cộc cằn
" Xin lỗi thưa ngài, nhưng ông ấy không..." Người quản gia lập tức ngừng nói và hét lên đầy kinh ngạc khi Leo túm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/married-by-morning/2259490/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.