Ở đời, kẻ dám liều mình chơi đùa với lửa thường không phải đám người quyền cao chức trọng, nắm giữ quyền lực trong tay, mà là những người ở xung quanh bọn họ.
Vậy nên mới có câu, Diêm Vương dễ gặp, ma quỷ khó phòng.
Hai mươi phút sau, Quý Đình Tông rời khỏi văn phòng của Bí thư.
Văn kiện liên quan tới việc thuyên chuyển công tác của phó Tỉnh trưởng Thường vụ Trâu Xuyên bị Trương Ngọc Khôn để qua một bên, tạm thời không bày tỏ thái độ với anh.
Điều này khiến cho tâm tư Quý Đình Tông có sự xáo trộn nhỏ.
Có thể là thời cơ chưa tới, cũng có thể là phía Bắc Kinh vẫn đang xem xét và cân nhắc anh.
Tình thế chưa rõ ràng, nếu xét về thâm niên của các thành viên trong Ủy ban Thường vụ, anh là người xếp cuối, dù được lãnh đạo ưu ái nhưng đối với việc bổ nhiệm nhân sự, chưa đến phút chót thì chưa thể chắc chắn ai nắm phần thắng trong tay.
Anh chỉ có thể nhẫn nại và tiếp tục chờ đợi.
Trong giờ nghỉ giải lao giữa hai cuộc họp buổi chiều, một vị đồng liêu trong chính quyền tỉnh và anh đứng sánh vai nhau trong nhà vệ sinh, hai người trò chuyện về buổi liên hoan của phòng Nghiên cứu Chính trị và Tổ Tư liệu.
Quý Đình Tông rất kiệm lời nhưng điều này không ngăn được sự nhiệt tình của vị đồng liêu, “Việc kia sao rồi, có phong thanh truyền ra rồi đấy, khi nào anh định mở tiệc chiêu đãi đây?”
Câu chữ mập mờ nhưng ai nghe xong cũng hiểu.
Anh nở nụ cười, “Còn cách xa ngàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-ca-va-chau-ngoc-te-te-liep-thu/1955126/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.