“Sao thế này?” Sắc mặt người đàn ông hiện lên sự tức giận.
Bảo mẫu đỡ Hàn Trân đứng dậy, “Bà Quý mang theo một con chim màu đen, bỗng nhiên nó phát điên lao vào tấn công cô Hàn”.
Bên cửa sổ vang lên tiếng vỗ cánh phành phạch, đó là một con vẹt mào cọ, loài vẹt mạnh mẽ nhất trong họ nhà vẹt, có tiếng kêu giống như tiếng người đang nghiến răng.
Khương Miểu khóa lồng chim lại, vẻ mặt ảo não nửa thật nửa giả, “Cha anh nuôi nó ba bốn năm rồi, thường ngày rất ngoan, không hiểu sao hôm nay lại nổi nóng doạ cho Tiểu Hàn sợ hãi”.
Quý Đình Tông không nghe lời giải thích, anh sờ hết chỗ này tới chỗ kia, kiểm tra cơ thể cô, “Không bị thương chứ?”
“Em không sao”. Hàn Trân lắc đầu, hai mắt rơm rớm, mái tóc rối tung dính bết vào mặt.
Ban đầu, cô cảm thấy rất bất ngờ trước chuyến thăm hỏi không mời mà tới của Khương Miểu, may mắn thay mặc dù bà ta là bậc bề trên nhưng không tỏ ra kênh kiệu, mà ngược lại thái độ rất nhiệt tình và quan tâm tới cô, Hàn trân cũng thể hiện sự tôn trọng, tự mình pha trà rót nước.
Trong lúc nói chuyện, bà ta giới thiệu con vẹt này rất nghe lời, Quý Cam Đường yêu thích nó nhưng vẫn tặng cho bà ta giải khuây, có chiếc lồng ngăn cách, Hàn Trân không cảm thấy sợ, nhưng khi chiếc lồng vừa được mở ra, móng vuốt của nó lập tức bổ nhào về phía đầu cô.
Quý Đình Tông dùng đầu ngón tay xoa lên khóe mắt đỏ hoe của cô, “Em lên lầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-ca-va-chau-ngoc-te-te-liep-thu/1955155/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.