Chân em đau rồi
Được dịp, Tô Niệm vòng tay qua cổ Hàn Thiên chui rút vào trong lòng anh vẻ đáng thương mà nũng nịu.
"Thiên, chân em đau rồi"
Mới chỉ nhìn thôi ai cũng biết là Tô Niệm cô giả vờ, Hàn Thiên cũng thế nhưng rồi anh chỉ thở dài bất lực ôm lấy eo cô.
"Muốn ăn sáng nữa không?"
Tô Niệm vùi đầu trong lòng ngực Hàn Thiên lắc lắc.
"Vậy anh đưa em đi băng bó vết thương"
Nói rồi Hàn Thiên bế người Tô Niệm rời khỏi bàn ăn đi thẳng lên lầu.
Cũng chẳng quan tâm Hiểu Hiểu vẫn đang còn ngồi đó.
Trước khi bị Hàn Thiên bế đi, Tô Niệm còn không quên cong môi châm biếm mà nhìn Hiểu Hiểu.
Ánh mắt Hiểu Hiểu như muốn nổ tung trân trân nhìn một màn tình cảm ân ân ái ái trước mắt.
Hiểu Hiểu đã đánh giá thấp con người Tô Niệm rồi, cô ta tuy bề ngoài hiền lành, chất phát nhưng lại không ít thủ đoạn, chỉ là Hàn Thiên một mực dung túng cho cô ta, dù đúng dù sai trước mặt Hiểu Hiểu cô, anh vẫn luôn luôn đứng về phía Tô Niệm.
Nếu bây giờ cứ công khai gây hấn với Tô Niệm, người thiệt không phải chỉ mình Hiểu Hiểu cô sao? Niệm Niệm rõ ràng có điểm tựa là Hàn Thiên, còn cô thì không có ai cả.
Ngay cả cha Hàn Lãnh, Hàn Thiên cũng công khai chống đối vì bảo vệ cô ta rồi.
Vậy chỉ còn cách duy nhất là khiến cô ta tự nguyện rời đi thôi.
Nhưng việc này chắc chắn không dễ dàng.
Trước mắt cứ nằm im chờ đợi thời cơ vậy.
......
Sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-dang/251183/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.