"Anh vẫn rất tốt mà.
Chỉ là công việc sắp tới của Song Long cần anh nghĩ thêm thôi"
Hàn Thiên qua loa cười nói cho có lệ.
Anh véo lấy mũi cô.
"Không nghĩ lung tung nữa.
Đối với anh chỉ cần có em bên cạnh đã là tốt lắm rồi"
Nếu Hàn Thiên đã cố ý không muốn nói ra chắc chắn đã suy nghĩ kĩ rồi.
Tô Niệm đành tôn trọng quyết định của anh vậy.
"Ông chủ"
Bỗng nhiên từ ngoài cửa Đại Mao đi vào, theo thói quen lại liếc nhìn Tô Niệm một cái rồi mới nhìn sang Hàn Thiên cung kính.
Hàn Thiên gật đầu chờ đợi.
"Việc bên phía cha anh tôi đã cho người thăm dò, mấy hôm trước ông ấy có đến gặp Ôn Thiếu Hoa.
Khả năng cao ông ấy đã bắt tay với anh ta"
"Chưa gì ông ấy đã nóng lòng đến vậy sao?"
Hàn Thiên ánh mắt trầm buồn, nói nhỏ trong miệng khiến Đại Mao không nghe rõ có chút giật mình.
"Dạ?"
"Cậu xem xem lô hàng sắp tới của An Nam Hội chuẩn bị đến đâu rồi.
Còn phía cha của tôi, cậu cho thêm người quan sát giúp tôi"
"Vâng"
Sau khi Đại Mao rời đi, Tô Niệm ngồi dậy ôm lấy người Hàn Thiên.
"Anh còn có em mà không phải sao?"
Thật không rõ ánh mắt Tô Niệm lúc này là sao nó dần trở nên mơ hồ đến khó hiểu, nó còn chứa đựng một điều gì đó không phải cảm thông cũng chẳng phải yêu thương.
Thoáng chóc Tô Niệm đã thu lại ánh mắt vừa rồi, mỉm cười đẩy nhẹ người Hàn Thiên ra.
Nắm lấy tay anh.
"Thiên, hay là chúng ta ra ngoài đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-dang/251192/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.