Nháy mắt đã đến cuối tháng mười hai, kỳ thi nghiên cứu sinh – cuộc chiến không khói thuốc súng bắt đầu.
Kỳ thi bắt đầu vào tám giờ rưỡi sáng ngày hai mươi hai, Đào Đào tỉnh dậy trước sáu giờ, cụ thể mà nói thì là đi vệ sinh, sau khi quay về thì không ngủ được.
Hiện tại cô đã mang thai bảy tháng, thường xuyên đi tiểu đêm, cho nên chất lượng giấc ngủ vốn đã không tốt, cộng thêm áp lực của cuộc thi, giấc ngủ lại càng không ổn.
Trình Quý Hằng ngủ cũng không sâu, không phải vì bị quấy rầy, mà là bởi vì không dám ngủ quá sâu, tránh nửa đêm lúc cô cần giúp đỡ thì anh lại không phát hiện ra.
Mang thai mấy tháng cuối muốn rời giường rất bất tiện, mỗi khi cô xốc chăn lên chuẩn bị rời giường, anh đều đứng dậy đỡ cô, đêm nay cũng giống như vậy.
Thật ra Đào Đào hoàn toàn không muốn đánh thức anh, mỗi lần rời giường đều sẽ rất nhẹ nhàng, bởi vì cô biết anh bận rộn nhiều việc, cho nên muốn buổi tối anh được ngủ một giấc thật ngon, nhưng lúc nào anh cũng tỉnh dậy.
Sau khi quay về từ nhà vệ sinh, cô lại trở về nằm trong chăn, lại nói với anh: “Sau này không cần để ý đến em, anh cứ ngủ cho ngon đi.”
Trình Quý Hằng: “Em là vợ anh, anh mặc kệ em thì quan tâm ai?” Bụng cô bây giờ đã rất lớn, cho nên cần một cái gối ôm phụ để ngủ, anh không thể ôm cô vào lòng nhưng vẫn nghiêng người đối diện với cô.
Đào Đào đau lòng nhìn vành mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-dao-truong-bat-nhat/528476/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.