Đào Đào tưởng khách sạn có phòng bếp, thế là mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị một bữa tiệc lớn tối nay cho hai cha con.
Cuối cùng hôm nay cô và Trình Quý Hằng cũng nhận giấy chứng nhận kết hôn, cũng muốn chúc mừng một chút.
Sau khi ra khỏi siêu thị, Đào Đào tò mò hỏi: “Anh đặt khách sạn nào thế?”
Trình Quý Hằng vừa lái xe vừa trả lời: “Lát nữa em sẽ biết.”
Nhìn anh cong khóe môi lên, lòng hiếu kỳ của Đào Đào càng lớn, rất muốn biết tên này đang úp úp mở mở cái gì. Nhưng cô cũng không hỏi tiếp, vì cô biết rõ tên này– miệng anh rất cứng, chỉ cần là chuyện anh muốn giấu, cho dù hỏi thế nào cũng không có kết quả.
Cho nên cô cũng chỉ có thể im lặng chờ đáp án.
Siêu thị ở phía tây thành phố, Trình Quý Hằng lái xe đi thẳng về phía đông.
Bốn năm không quay lại, Đào Đào ngồi trên xe, mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm đường phố ngoài cửa sổ, tất cả mọi thứ đối với cô đều vừa quen vừa lạ.
Đường phố vẫn là dáng vẻ ấy, nhưng phong cảnh trên đường đã không còn cảm giác như xưa.
Cô không nhịn được có chút cảm khái, hóa ra cảnh còn người mất là kiểu tâm trạng như thế này à?
Trình Quý Hằng đánh tay lái sang phải, thân xe hơi xoay, Đào Đào bỗng nhiên kích động, bởi vì trường cấp 2 của cô ở trên con đường này, cách trường THCS Số 19 không xa là khu nhà ở cho gia đình cán bộ giảng dạy mà cô từng ở.
Cũng lúc này, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-dao-truong-bat-nhat/528495/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.