Sau khi tắt điện thoại, Đào Đào tức run người.
Cô thấp thỏm lo lắng nhiều ngày như vậy, kết quả là người này lại giả vờ mất trí nhớ?
Đúng là phường điêu toa, đồ khốn, đồ tồi!
Càng nghĩ càng tức, tức tới sắp phát nổ, chỉ ước gì có thể tóm lấy tên Trình Quý Hằng đó đánh cho anh một trận, nhưng anh không có ở đây, cô chỉ đành coi cái bàn như anh rồi liên tiếp đấm lên mặt bàn mấy cái.
Mặt bàn được làm từ gỗ nguyên chất, trong lúc cơn tức đang dào dạt, Đào Đào gần như dùng hết sức của mình để đánh, nhưng cái bàn vẫn cứng hơn nắm đấm của cô, tay cô đã đấm đến phát đau rồi nhưng cái bàn vẫn vậy, chỉ phát ra những âm thanh trầm trầm như thể đá rơi xuống biển.
Đập bàn không thể xua tan cơn tức, Đào Đào nhấc điện thoại lên, định gọi điện mắng Trình Quý Hằng là phường điêu toa nhất thế giới này, nhưng khi ngón trỏ sắp bấm vào phím quay số, cô bỗng thay đổi ý định.
Cô đã nghĩ ra được cách trừng phạt hay hơn.
Nếu chỉ chửi anh đánh anh thì tuyệt đối không thể khiến anh nhận ra lỗi lầm!
Hít vào một hơi thật sâu, cô kìm nén cơn tức giận, đặt điện thoại xuống, sau đó mở trang cuối cùng trong sổ ghi chép ra, cầm bút lên, bắt đầu ngẫm lại những chuyện xảy ra gần đây—— Suy nghĩ logic của tên lừa đảo này mạnh hơn bình thường, cô mà không ghi chép ra thì sẽ không cụ thể hiểu rõ được chuỗi logic của anh.
Hàng đầu tiên trong sổ ghi, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-dao-truong-bat-nhat/528503/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.