An Nhi cả người mềm nhũn không tự chủ được mà dựa vào lòng Hoắc Dạ Liên, chẳng nghĩ rằng anh lại để yên cho cô tựa vào người mình ,An Nhi cũng không để ý rằng mình đang nằm trong lòng anh vì quá sợ hãi mà luôn run rẩy không ngừng đến cả Hoắc Dạ Liên anh cũng cảm nhận được
An Nhi đôi mắt vẫn nhắm nghiền không chịu mở ra, cô sợ sẽ nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của anh ,giọng nói khóc nấc của cô vang lên
"xin anh...tôi không đi nữa "
Hoắc Dạ Liên lạnh lẽo nhìn cô đang run rẩy nhìn người con gái nhỏ nhắn nằm gọn trong lòng mình, Anh đưa tay khẽ chạm nhẹ lên khuôn mặt sợ hãi của cô đang run rẩy, mồ hôi nhễ nhại trêи khuôn mặt, giọng nói có chút nhẹ nhàng không còn lạnh lùng như ban nãy
"sau này đừng nói chuyện đó với tôi nghe chưa "
Hoắc Dạ Liên ánh mắt đầy ẩn ý không thể nhìn thấu còn An Nhi vẫn không khỏi sợ hãi người đàn ông này ,cô luôn sợ anh kể từ khi hai năm trước và kể cả khi cô mất trí nhớ thì giọng nói của anh vẫn làm cho cô cảm giác run lạnh
An Nhi vừa sợ vừa đâu vi khi nãy anh siết chặt lấy cô cô giờ thì cô mệt mỏi quá độ ngủ luôn trong người anh ,Hoắc Dạ Liên khẽ đặt cô xuống giường chỉnh tư thế lại cho cô ,tầm mắt của anh nhìn chằm chằm vào phần cổ của cô hằn rõ dấu tay khi nãy đã chuyển đỏ sẫm
Hoắc Dạ Liên đưa ngón tay của mình chạm nhẹ vào phần cổ của cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-di-anh-sang/217581/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.