Phía sau đột nhiên truyền đến âm thanh khiến Ôn Hàn sửng sốt.
Giọng nói này... Làm sao lại quen tai như vậy? Hình như là...
Quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông không biết xuất hiện khi nào, anh không khỏi siết chặt tay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Phó ảnh đế?” Anh cau mày, toát ra vài phần địch ý.
Ánh mắt Phó Minh Viễn nhàn nhạt đảo qua anh, dừng ở trên cô gái đứng bên cạnh.
Ánh mắt lạnh nhạt nhiễm một tầng dịu dàng, anh nhấc chân đi đến bên người Nguyễn Ngưng, trực tiếp ngó lơ Ôn Hàn.
“Mệt không?” Anh nhìn cô, nhỏ giọng hỏi
Một bên hỏi, một bên vô cùng tự nhiên mà vươn tay ra, vén vài sợi tóc bên thái dương của cô ra sau tai.
Động tác anh thong thả, nhẹ nhàng, mang theo sự thân mật không thể miêu tả được.
Mặt Nguyễn Ngưng ửng đỏ, nhưng không né tránh, ngược lại ngoan ngoãn đứng bên người anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bọn họ đứng chung một chỗ, vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-hon/2378292/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.