Tranh Phù không biết thư phòng cùng phòng ngủ của Triệu Hành Uy đều là cấm địa, đơn giản là cho tới bây giờ Triệu Hành Uy đều không ngăn cản cứ để cô tùy ý ra vào, cho nên cô lặng lẽ chạy đến thư phòng phát hiện không ai, lại đến phòng của anh.
Sau chuyện kia, cô không gọi anh một tiếng dượng nữa, càng không thể nào kêu tên anh. Đẩy cánh cửa khép hờ ra, cô há to mồm, lại không biết gọi như thế nào.
Chỉ thấy Triệu Hành Uy vẫn đang mặc âu phục nằm trên giường, đương nhiên cô không cho khả năng cho rằng người đàn ông này sẽ ngủ sớm như vậy. Rón ra rón rén bước đến cạnh anh, cô phát hiện sắc mặt anh tái nhợt.
Triệu Hành Uy cảnh giác mở mắt ra, thấy Tranh Phù đứng bên cạnh. Lúc nhìn vào mắt anh, cô có vẻ hơi do dự.
“…” Há to mồm, cô lại phát hiện chữ dượng vẫn không thể bật ra được, “Chú…không thể ăn tỏi, làm chi vừa rồi còn ăn nhiều như vậy.”
Cô vẫn cho là anh chỉ đơn thuần không thích ăn, giống như mẹ cô vậy, đơn thuần không thích hương vị tỏi. Cô nào biết đâu rằng anh ăn tỏi sẽ bị ói mửa, sắc mặt trở nên trở nên tái nhợt như thế.
Triệu Hành Uy ngóng nhìn cô, vươn bàn tay to đặt lên cổ tay cô, nhẹ nhàng kéo Tranh Phù không hề phòng bị xuống, thuận thế ôm vào lòng.
“A!” Phản ứng đầu tiên của cô là giãy giụa, muốn đứng lên.
“Tranh Phù, anh không còn chút sức lực nào cả, em đừng lộn xộn. Dạ dày của anh rất khó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-mau-co-yeu/258519/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.