"Hạ, tại sao chị lại thích màu xanh biếc như vậy?"
Sáng sớm, Kỷ Ngữ Đồng đứng ở trong phòng, đánh giá hết thảy bài biện chung quanh, sau đó ngồi chồm hổm xuống, đưa tay vuốt lấy cây Diệp Tử xanh biết to lớn trong góc tường, trên vẻ mặt mang theo rất nhiều hứng thú.
"Bởi vì màu xanh biếc sức sống bừng bừng, tượng trưng cho sinh mệnh. Chị thích những thứ cùng thực vật màu xanh biếc, tỷ như tảng đá trong khe cùng cỏ nhỏ, còn có dây trường xuân năng lực phi phàm leo lên, ở trong đất cằn cỗi cũng có thể khỏe mạnh trưởng thành Tiên Nhân Chưởng, sinh mệnh bọn chúng ương ngạnh, vốn có thể mang cho chị một chút nghị lực." Giang Hạ ngồi ở trên giường, hai tay chống phía sau, khẽ quay đầu, thần sắc thật tình đến có chút khả ái, suy nghĩ một chút, vừa cười bổ sung nói: "Còn có, mạng của chị và trong cuộc sống của chị, có quá nhiều thứ xám xịt, chị chỉ muốn thoát khỏi, màu xanh biếc, là một loại màu sắc rất đặc biệt, rất đẹp, rất rõ ràng, thị giác ngắm nhìn cũng sẽ thích, cũng sẽ mang đến tâm hồn vui vẻ, không phải sao?"
"Ừ, hiện tại khẩu khí nói chuyện hiện tại của chị, có điểm giống một lão sư, nghiêm trang." Kỷ Ngữ Đồng nghe nàng thao thao bất tuyệt, cau cái mũi đáng yêu, khóe miệng lại tràn ra một nụ cười ngọt ngào, nàng đi tới bên cạnh Giang Hạ, hai tay đáp ở trên cổ của nàng, cười nói: "Chị biết không, chị làm cho người em cảm giác, cũng giống như là một buội thực vật, thật giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-na-ac-ma/391163/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.