Nhưng bảo Trương Ngân công khai nói "không" với cô giáo chủ nhiệm thì không thể nào.
Việc xét học bổng và danh hiệu đều do cô giáo chủ nhiệm quyết định.
Trà Sữa Tiên Sinh
“Cậu cứ giữ phần thưởng của mình, tớ có cách.”
Tôi an ủi Trương Ngân, rồi Tần Vi mở cửa bước vào.
Vừa thấy cô ta bước vào, cả phòng lập tức im lặng.
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào cô ta.
Trương Ngân vẫn còn rưng rưng nước mắt.
Cô ta chẳng hỏi gì, thậm chí không thèm nhìn chúng tôi, cứ thế bước qua.
Đầu cô ta ngẩng cao, như một con thiên nga trắng.
Nếu nói cô ta không biết gì về chuyện này, chỉ là Chu Tinh và cô chủ nhiệm tự ý quyết định thì chẳng ai tin cả!
Trương Ngân siết c.h.ặ.t t.a.y bên cạnh.
Tôi nắm lấy tay cô ấy, ra hiệu cho cô ấy yên tâm.
“Đáng ghét thật!” Vương Thanh nhanh miệng không nhịn nổi nữa, liền xông tới.
“Tần Vi, lớp trưởng bảo Trương Ngân chia cho cô một nửa học bổng là sao? Có phải cô đã nhờ lớp trưởng và cô chủ nhiệm không?”
Tần Vi ngồi xuống, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Vương Thanh: “Cô chủ nhiệm và lớp trưởng sắp xếp thế nào thì liên quan gì đến tôi? Không phục thì đi tìm họ mà nói!”
Nói xong, cô ta mở một cuốn sách ra, tự mình viết vẽ lung tung.
Ngay trang đầu tiên của cuốn sách, rõ ràng có dòng chữ: “Tôi luôn đạt được những gì mình muốn!”
Tôi đã thấy, và tôi tin rằng các bạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-na-tra-xanh-dai-vuong-thi-nga/1315245/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.