Dt không chỉ dùng ứng dụng bản đồ google thành thạo mà còn có nhiều bạn bè ở Hàn Quốc kịp thời chỉ dẫn, hai con người lần đầu tiên đến Hàn Quốc, vậy mà ngồi trên phương tiện lớn nhất – tàu điện ngầm, đến địa điểm diễn ra thi đấu như đúng rồi.
Sảnh trước nơi diễn ra thi đấu chật ních fan hâm mộ.
Lúc hai người đến, còn có một học sinh nam người Hàn Quốc chạy ra, thoạt nhìn thì đoán đâu tầm mười lăm mười sáu tuổi, nếu không phải trên cổ đeo tấm thẻ thành viên thi đấu thì rất giống với fan hâm mộ đến xem.
Không ai biết bọn họ, nhưng mọi người đều biết học sinh nam kia.
Đám con gái nhiệt tình đã bắt đầu đùn đẩy nhau đến gần, chỉ thấy bóng lưng cũng đủ để họ đưa tay chữ V ra chụp ảnh chung. “Xin chào”, đối phương dùng đôi câu tiếng Trung sơ cấp, đưa tay ra trước mặt Ngải Tình chào hỏi, “Tôi là bạn của Dt, Inin.”
“Xin chào,” cô dò nhìn cậu ta, “Cậu là…”
Đối phương lập tức hiểu được: “Tôi có một phần tư dòng máu Trung Quốc, một phần tư Hàn Quốc, còn lại thì tương đối phức tạp.”
Ngải Tình bị cách nói chuyện của cậu ta chọc cười.
Ba người hàn thuyên vài câu, mà đúng hơn là cô với Inin chủ động giới thiệu lẫn nhau, hiểu biết một chút về nhau rồi cùng đi vào phòng VIP. Có mấy người con gái đứng ở hàng rào ngay cạnh dãy ghế VIP, giữ chặt cánh tay Inin, dùng tiếng Hàn thấp giọng nói vài câu, có cảm giác như đang thỉnh cầu.
“Các bạn ấy hỏi tôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-that-khon-ca-loi/1890418/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.