"Tống Đại, các người muốn đi đâu?" Cố Dực thở hồng hộc đuổi theo.
Tống Đại buông tay ôm lấy cổ Sở Cảnh ra, nói: "Cậu cũng thấy rồi, nơi này chúng tôi không ở nổi nữa, khu Nam Ngạn có nhà của tôi, chúng tôi chuẩn bị đi nơi đó."
"Nhưng hiện tại trong nhà đều là bùn, các người đi cũng không ở được. Tống Đại các người theo tôi trở về đi, tôi có thể, tôi cùng chị Giang có thể bảo vệ các người, người đàn ông kia tuyệt đối không thương tổn được các người, các người đừng đi, được không?”
Tống Đại lắc đầu: "Nơi đó nhiều người quá, tôi ở không quen."
"Nhưng mà..." Cố Dực vô cùng lo lắng, thậm chí có hơi sợ hãi, anh ta không muốn một mình ở nơi trú ẩn.
"Cố Dực, tôi cảm thấy thời tiết hiện tại này không thích hợp, lúc trước là mưa to, nói không chừng kế tiếp sẽ là nhiệt độ cao hiếm thấy, cậu nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng, sớm tìm được một chỗ râm mát tránh né nhiệt độ cao." Tống Đại nghiêm túc nói với anh ta: "Nếu có người nhằm vào cậu, có thể tới tìm tôi."
Trong tận thế, lòng người khó dò, làm đồng đội kiếp trước kê vai chiến đấu, cô tuyệt đối không có khả năng nhìn anh ta lâm vào nguy hiểm, huống chỉ cô hiện tại có dị năng hệ phong.
"... Được." Mắt thấy không nói được Tống Đại, Cố Dực chỉ có thể thỏa hiệp.
Dọn dẹp những nước bùn này cũng là một công trình lớn hạng nhất, ít nhất cũng phải ba năm người dọn dẹp cả ngày mới được, nhưng Tống Đại có dị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-ap-den-dung-hong-cuop-duoc-vo-cua-toi-zhihu/1056179/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.