Nhìn một màn trước mắt, bạch liên hoa Triệu Kỳ lập tức khóc, “Thần ca ca, sao anh có thể đá A Hoa như vậy?”
Ở trong mắt cô ta, cô ta hoàn toàn không cho rằng thuộc hạ của cô ta sai, cô ta chạy tới trước mặt A Hoa, kêu lên, “A Hoa, anh thế nào?”
“Tiểu thư, người đàn ông kia thật tàn nhẫn.
” A Hoa căn bản không cảm thấy mình sai, “Tôi không đứng lên nổi.
”
“Thần ca ca, sao anh lại tàn nhẫn như vậy, đá A Hoa không đứng lên nổi.
” Triệu Kỳ oán giận nói, trong giọng nói còn mang theo ủy khuất, còn có một chút ý làm nũng.
Tiêu Thần lạnh lùng nhìn cô ta một cái, “Bốn đứa nhỏ này là con tôi, người bị thuộc hạ của cô uy hϊếp là vợ của tôi.
Tôi đánh hắn có sai sao?” Nói xong, Tiêu Thần ôm eo Tần Hiểu Nguyệt, sau đó trực tiếp rời khỏi nơi này, ngay cả bốn bánh bao nhỏ cũng ngoan ngoãn mà đi theo phía sau, mẹ đi theo bọn chúng chịu ủy khuất, bọn chúng cần điệu thấp một chút, miễn cho bị ba nhéo tai.
“Vợ anh” Mặt Triệu Kỳ lập tức tái nhợt, cô ta làm sao bây giờ, lúc này cô ta có chút điên cuồng, “Thần ca ca, nhưng em thích anh”
Tiêu Thần hừ lạnh một tiếng, “Người thích tôi rất nhiều, cô thì tính là cái gì?”
Một câu này làm người bên cạnh đều nở nụ cười, bọn họ cảm thấy người nam nhân này thật là có chút đẹp trai quá mức, bị nhiều cô gái nhỏ thích như vậy cũng là chuyện rất bình thường.
Lúc này, một bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-banh-bao-la-nu-phu/432195/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.