Không đến một lát sau đã có một cậu thiếu niên mười mấy tuổi chạy tới chỗ bọn họ bên này, sau khi nhìn thấy đoàn xe bọn họ, người trẻ tuổi nước mắt như mưa xuống.
“Lên xe!” Anh em lái xe phía sau bảo người thanh niên này lên xe, người thanh niên này đeo một cái ba lô nhỏ, nhưng có thể nhìn ra đồ ăn cũng không nhiều.
Lại đợi năm phút, có một đôi người trẻ tuổi ôm một đứa bé chạy tới, trong đó người phụ nữ trẻ tuổi nói, ở gần nơi bọn họ sống có không ít người sống sót.
Nhưng, nếu những người đó không ra, bọn họ cũng không có biện pháp khác.
Lúc này, đã sắp đến tám phút, Tiêu Thần đã nói qua, bọn họ sẽ không chờ nhiều hơn một phút, mắt thấy khoảng cách thời gian mười phút càng ngày càng gần, chỉ nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng ô tô, có mấy chiếc xe từ bên kia quảng trường lái qua đây, trong mấy chiếc xe này có một chiếc xe tải lớn, trên xe có không ít người, phía sau còn có mấy chiếc xe con, những chiếc xe này chạy nhanh đến chỗ Tần Hiểu Nguyệt bọn họ.
Tần Hiểu Nguyệt nhướng mày nói, “Nhiệm vụ cứu người này có chút quá đơn giản đi? Hiện tại thoạt nhìn có một trăm người tới, chúng ta trở về một chuyến sao?”
“Không cần, bảo Lục Tử dẫn bọn họ trở về.
” Tiêu Thần xuống xe, sau đó bảo Lục Tử mang theo mấy mấy anh em trên xe tải, một nhà ba người kia cùng người trẻ tuổi kia đều lên xe tải, bọn họ về căn cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-banh-bao-la-nu-phu/432197/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.