Triệu Kỳ hừ lạnh một tiếng, “Không an phận, không nghĩ tới cô lại cùng Thần ca ca về nhà.
”
“Cho dù là tôi về nhà anh ấy thì liên quan gì đến cô? Có câu nói gọi là bắt chó đi cày xen vào việc người khác, tôi thấy cô chính là nhàn rỗi không có việc gì làm.
” Tần Hiểu Nguyệt lạnh lùng nói một câu, cô cũng không phải bùn niết, không có khả năng tùy ý để người khác khi dễ.
“Thần ca ca, anh nhìn cô ấy” Triệu Kỳ vừa nói vừa dậm chân trừng mắt nhìn Tần Hiểu Nguyệt phía sau Tiêu Thần.
Tần Hiểu Nguyệt còn đặc biệt chọc cô ta, còn nhảy chân kêu, “Tới nha, đánh tôi nha.
”
Lúc này, Tần Ngọc Long không biết từ chỗ nào chạy ra tới, “Người phụ nữ chết tiệt, lại tới khi dễ mẹ tôi, cô chờ, tôi sẽ cho cô đẹp mặt.
”
Tần Ngọc Long nói, chọc Tần Hiểu Nguyệt trừng mắt, hiện tại Triệu Kỳ cũng không biểu hiện yêu trẻ con như lúc trước, đôi mắt cô ta hung tợn nhìn thoáng qua Tần Ngọc Long, vốn dĩ cô ta cho rằng mình làm rất kín đáo, nhưng một ánh mắt này bị Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần xem ở trong mắt.
“Con trai, nhớ kỹ gương mặt cô ta, đây là một chó điên, về sau ra cửa trốn xa một chút, miễn cho bị cắn.
” Tần Hiểu chỉ vào Triệu Kỳ nói.
“Mẹ, con nhớ kỹ.
” Tần Ngọc Long rất phối hợp nói.
Hiện tại Triệu Kỳ càng tàn nhẫn nghiến răng nghiến lợi, cô ta cảm thấy đứa nhỏ này khẳng định không phải con Tiêu Thần, vì thế liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-banh-bao-la-nu-phu/432208/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.