47. Miệng hổ.
Ở một khoảng đất trống đã được dọn dẹp sạch sẽ trong kho hàng cũ nát, có hai chiếc cọc gỗ lớn mới được dựng lên, ở giữa còn treo một bao cát lớn, một người đàn ông trẻ tuổi đang thử lực đấm, anh mặc chiếc quần quân nhân màu xanh lục, trên phần ngực trần trụi rắn chắc là một vết thương đáng sợ vừa mới khép lại còn thấy cả máu thịt màu đỏ, bả vai trái cũng có một vệt sẹo nhỏ, giờ phút này tay phải của anh đang dùng sức đánh vào bao cát, bao cát chịu một lực lớn đung đưa rất mạnh, người kia lại kêu lên một tiếng thu tay lại, hít một hơi thật sâu, sau đó đứng ở bao cát, hai chân bắt đầu đá sườn, thay phiên nhau, chân trái rồi lại chân phải, chỉ thoáng chốc sau cả người đều mướt mồ hôi tựa như vừa mới vớt ra từ trong nước.
Lương Nhiên mím chặt miệng đứng ngoài cửa nhìn nửa ngày, cuối cùng không nhịn được đi vào, bảo Hắc Tử ngừng lại.
"Nghỉ ngơi một chút đi, thương thế của anh vừa mới tốt lên, dùng sức như vậy sẽ làm vết thương bị xé rách ra mất.!"
Hắc Tử đã chuẩn bị vặn eo tiếp tục đá chân thấy cô đi vào thì cười cười thu chân lại.
"Không sao mà, anh chỉ đá chân chút thôi."
Lương Nhiên nhìn anh chảy đầy mồ hôi, còn miệng vết thương chuyển màu trắng bệch không chút huyết sắc cũng không nói lời nào chỉ rũ mắt, đưa khăn lông trên tay cho anh.
"Em tức giận à?" Hắc Tử sợ nhất là bộ dạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-chi-hac-tu-va-luong-nhien/191786/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.