Thẩm Vô Cữu vẫy tay gọi A Quy lại, lau mồ hôi cho hắn: "A Quy, thanh kiếm gỗ này chỉ khi nào có công chúa thẩm thẩm ở đây mới bay được, con biết không?"
A Quy vốn còn định mang về cho mẫu thân xem thanh kiếm gỗ biết bay, nghe tứ thúc nói vậy, có chút tiếc nuối nhưng vẫn rất vui.
"Con biết, phi kiếm nghe lời công chúa thẩm thẩm, con cũng nghe lời công chúa thẩm thẩm. Sau này con muốn xem phi kiếm thì có thể đến tìm công chúa thẩm thẩm không?"
A Quy nói rồi đầy mong đợi nhìn Sở Du Ninh.
"Thật ra..."
"Công chúa, chuyện này nghe theo ta được không?"
Thẩm Vô Cữu biết nàng muốn nói gì, nàng có thể tự mình giữ lại năng lực đó trong cơ thể hắn, giữ lại trên thanh kiếm gỗ cũng không phải chuyện khó.
Nếu A Quy muốn kiếm gỗ bay là có thể bay, hắn sợ A Quy mang ra ngoài khoe khoang gây chuyện, năng lực của nàng có thể dùng nhưng đó là đã được che giấu, kiếm gỗ tự nhiên biết bay lại khác, đến lúc đó phải giải thích thế nào?
Sở Du Ninh nhìn ánh mắt cầu xin của hắn, giống như quân sư trong đội Bá Vương Hoa, bất cứ chuyện gì cần xin ý kiến của nàng đều là vì đội ngũ.
Nàng cũng không do dự, trực tiếp gật đầu: "Nghe theo ngươi."
Thẩm Vô Cữu cười cười, công chúa vẫn rất dễ nói chuyện.
A Quy nhìn công chúa thẩm thẩm, lại nhìn tứ thúc, đừng thấy hắn nhỏ, thật ra hắn hiểu rất nhiều. Đây là bí mật của công chúa thẩm thẩm.
Khi nửa khuôn mặt của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-dai-lao-xuyen-thanh-qua-phu-vay-nam-nhan-trong-phong-ta-la-ai/2701162/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.