Hề Âm mấy ngày nay sống trong thấp thỏm bất an, sợ người Việt Quốc trước khi rời đi lại muốn đưa nàng ta đi cùng, hận không thể trốn tránh không gặp người, lại sợ liên lụy đến phủ tướng quân.
Mặc dù biết công chúa có thể bảo vệ được nàng ta, nhưng người Việt Quốc chưa đi vẫn luôn khiến nàng ta không yên lòng, sợ rằng trong đó lại xảy ra biến cố gì, giờ người Việt Quốc đã đi, nàng ta mới thực sự có cảm giác thoát khỏi số phận.
Biết công chúa sắp về trang viên, nàng ta do dự mãi, vẫn là lúc công chúa sắp lên đường rời phủ mới lấy dũng khí tiến lên, quỳ phịch xuống trước mặt Sở Du Ninh, nói là nghe nói công chúa mua một ngọn núi, nàng ta muốn theo công chúa đi giúp công chúa quản lý ngọn núi đó.
Sở Du Ninh kinh ngạc: "Ngọn núi của ta là Quỷ Sơn đấy?"
"Nô tì biết, trên đời này người còn đáng sợ hơn quỷ, xin công chúa ân chuẩn!" Hề Âm dập đầu.
Nàng ta không muốn sau này sẽ gây phiền phức cho công chúa và phủ tướng quân, lên núi là con đường tốt nhất, huống hồ nơi đó cũng thanh tịnh.
Những nữ nhân từng làm ấm giường cho các vương hầu Việt Quốc như nàng ta rất dễ bị người khác đem ra bàn luận, cho dù công chúa có mạnh mẽ đến đâu, có không sợ hãi đến đâu, nàng ta cũng không thể gây thêm phiền phức cho công chúa.
Sở Du Ninh cau mày: "Có phải có người nói gì với ngươi không? Ai mà chẳng có quá khứ, có dũng khí sống tiếp mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-dai-lao-xuyen-thanh-qua-phu-vay-nam-nhan-trong-phong-ta-la-ai/2702600/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.