Mọi người gật đầu, thật sợ công chúa câu tiếp theo là muốn mang cái này về để bệ hạ ban thưởng.
Thu dọn xong, Sở Du Ninh nhìn đống túi vàng chất đầy trên xe, cầm bao xương đặt lên chiếc xe ngựa cướp được giữa đường.
"Ối!"
Trần Tử Thiện đột nhiên nhớ ra món quà lớn bọn họ cướp được vẫn chưa nói với công chúa, hắn vội vàng tiến lên chỉ vào cái rương lớn trong xe ngựa: "Công chúa, đây là món quà lớn định tặng cho Dự Vương, chúng ta vừa gặp là cướp luôn, vì công chúa đã nói, thịt đến miệng thì phải ăn trước."
Sở Du Ninh vô thức muốn dùng tinh thần lực để xem, nhưng thấy ánh mắt cầu khen ngợi của Trần Tử Thiện, cùng với vẻ mặt chờ đợi của mọi người, nàng đành từ bỏ, tự mình lấy đại đao ra c.h.é.m vào rương.
Ầm!
Ổ khóa bị c.h.é.m đứt, Sở Du Ninh dưới ánh mắt chờ mong của mọi người dùng d.a.o khều nắp rương, vì rương vẫn còn trên xe ngựa, mọi người liền vây quanh xe ngựa để xem, rương lại sâu, mọi người đều không nhìn thấy bên trong rương đựng gì.
"Công chúa, là bảo vật gì vậy? Món quà lớn có thể tặng cho một vương gia chắc chắn không tầm thường." Trần Tử Thiện hỏi.
Sở Du Ninh nhìn người trong rương: "Đối với Dự Vương mà nói, quả thực là món quà lớn."
Nàng nhảy xuống xe ngựa: "Các ngươi tự xem đi."
Trần Tử Thiện và Bùi Diên Sơ mấy người lập tức biết món quà này không lọt vào mắt công chúa, công chúa không thích, chắc là không tốt lắm.
Nhưng công chúa ngoài tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-dai-lao-xuyen-thanh-qua-phu-vay-nam-nhan-trong-phong-ta-la-ai/2702991/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.