Chiến Luyện cười, dù sao chân hắn đá thế nào cũng không đau, tùy An Nhiên thích đá
thế nào thì đá, hắn đứng dậy, nhìn An Nhiên vội vàng đi xuống tầng, cười đến càng vui
sướиɠ.
Dưới cầu thang, vẻ mặt Lạc Phi Phàm nhìn như chế nhạo An Nhiên, An Nhiên tát một cái lên, đẩy mặt
hắn ra, hai ngón tay hung hăng moi xuống hai tròng mắt Lạc Phi Phàm, nghe được tên kia "Ai nha" một
tiếng, chạy lên tầng 2, cáo trạng với Chiến Luyện.
"Ai, An Nhiên nhà ngươi thật quá mức a, ta không phải cố ý nhìn lén, ai cho các ngươi làm việc
không tìm nơi bí ẩn một chút a?"
Chiến Luyện cũng vươn ra 5 ngón tay hướng về Lạc Phi Phàm muốn làm bộ tát một cái trêи mặt hắn, Lạc
Phi Phàm vội vàng lắc đầu, "ha ha ha" cười to ba tiếng, nghiêm mặt lại, nhìn Vân Đào đang từ phía
sau đi lên.
"Nói chính sự đi, kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ."
Tuy rằng tạm thời nơi này thực an toàn, nhưng thế giới bên ngoài thay đổi theo từng ngày, một giống
loài nhỏ bé nào đó đặt ở tại chỗ mặt kệ, một đoạn thời gian sau, nói không chừng sẽ trở thành một
mối họa lớn, cho nên con người thật sự không thể bởi vì hoàn cảnh an nhàn mà cứ như vậy cho rằng đã
an toàn.
Để sống yên ổn thì phải thích nghi với gian nguy mới được.
Biểu tình trêи mặt Chiến Luyện cũng trở nên nghiêm túc, gật đầu: "Tiếp theo, vấn đề là đi về hướng
nào."
"Đi hướng Tinh Khu thôi." Vân Đào lên tiếng, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/244782/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.