Câu nói tiếp, Hồ Trinh không dám nói, cũng không muốn nói, thời đại này, bệnh không thể trị hết đều
bị đưa đến kết cục biến thành tang thi, Hồ Trinh cực kỳ yêu quý con trai của mình, mặc kệ đứa nhỏ
sẽ như thế nào, nàng sẽ không đành lòng để đứa nhỏ biến thành tang thi.
Hắn còn nhỏ như vậy, còn không kịp nhìn cái thế giới đã hỏng mất này, làm sao có thể biến thành
tang thi đâu?
"Vậy ngươi mang đứa nhỏ đến nơi ta ở đi, ta sẽ cho bác sĩ tới khám cho các ngươi. "
An Nhiên còn chưa nói xong, sau lưng Hồ Trinh, một người đàn ông với hình tượng khá lôi thôi đi
tới, ánh mắt người này làm An Nhiên không quá thích, hắn nhìn Hồ Trinh lại nhìn An Nhiên, hai tròng
mắt tỏa sáng kéo Hồ Trinh, hưng phấn khôn kể nói:
"Bà xã, ngươi nhận thức An Nhiên sao?" "Không, không quen biết!"
Thân thể của Hồ Trinh cùng A Văn đồng thời co rúm lại, nàng duỗi tay ôm sát lấy thân thể A Văn,
không dám nhìn An Nhiên, chỉ giải thích:
"Vừa rồi nàng mới hỏi đường, ta làm sao có thể nhận thức thành chủ của Bách hoa thành được, ngươi
điên rồi, về thôi, đi về thôi."
Nói xong, Hồ Trinh liền kéo theo A Văn đi, nhưng người đàn ông kia lại kéo mạnh tay Hồ Trinh reo
lên:
"Đợi chút, đợi chút vừa rồi rõ ràng ta thấy ngươi và An Nhiên nói chuyện nhiều như vậy, làm sao kêu
là hỏi đường a?"
Sau đó người này ngẩng đầu nhìn An Nhiên đang nhíu mày, nở nụ cười nịnh nọt hỏi:
"An Nhiên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988193/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.