"Có bất mãn? Hắn có bất mãn gì với An Nhiên? Hắn nói cho ngươi?" Vừa nghe Hồ Chính nói, lông mày
của Bàn Tử sắp dựng thẳng đứng lên. "Chưa nói gì a, nhưng ta cảm thấy vậy."
Hồ Chính nhìn Bàn tử, chớp chớp đôi mắt thiên chân, hắn vòng qua Bàn tử, hạ quyết tâm nói:
"Không có việc gì, không phải đại sự gì, người nào đến từ bên ngoài tới Bách Hoa thành mà không
mang một bụng bất mãn với An Nhiên a? Để ta tới khuyên khuyên Tiểu Quyết."
"Cái gì, cái gì và cái gì a?"
Bàn Tử bị Hồ Chính nói đến ngây ngốc, hắn thông minh như vậy cũng không biết chuyện
này, Hồ Chính là loại người đầu óc đơn giản tứ chi phát triển làm sao mà biết được?
Ngay lúc Bàn Tử không hiểu sao thế này, ngoài cửa Bắc của Bách Hoa thành, ở gần khu
rừng nhỏ yên tĩnh tường hòa, dưới bóng đêm, mưa nhỏ liên miên rốt cuộc cũng tạnh ráo, Chiến Luyện
chống cái ô màu đen xuống đứng dậy cáo từ Lưu Tiểu Quyết, trêи mặt Lưu Tiểu Quyết lộ vẻ do dự, hỏi
Chiến Luyện.
"Nghe nói các ngươi đang chiến đấu rất kịch liệt ở gần Đại phú hào, giờ phải đi về sao?"
"Đúng vậy, trong ngày mai máy bay không người lái của đối phương sẽ phản công với quy
mô lớn."
Chiến Luyện đã chuẩn bị cất bước, hắn cũng không nói đến việc bao giờ đưa Lưu Tiểu Quyết vào Bách
Hoa thành, hắn chỉ đứng ở cửa nhà bạt, nói với người bên trong:
"Khi chiến sự thúc, ta và Lạc Phi Phàm sẽ tìm ngươi uống rượu." "Được!"
Ánh mắt Lưu Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988373/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.