Thấy bên trong quả nhiên là Bàn Tử, Hồ Chính khom lưng nhìn kỹ, Bàn Tử nhắm chặt hai mắt, biểu tình
tựa hồ rất thống khổ, nhưng vẫn còn hô hấp,
tay chân đều bị trói chặt, trong miệng còn bị nhét vải, đại khái là phòng ngừa hắn
phát ra thanh âm đi.
"Bàn Tử, Bàn Tử, ngươi tỉnh tỉnh nào, ngươi làm sao vậy?"
Thấy Bàn Tử không tỉnh lại, Hồ Chính kéo theo thân thể trọng thương của mình chuẩn bị nâng Bàn Tử
từ bên trong quan tài ra, người đàn ông vẫn luôn hòa vào bóng đêm kia người mà trong miệng tên tóc
đỏ gọi là Lưu Tiểu Quyết tạo ra một trận gió to, hô to một tiếng:
"Đừng nhúc nhích hắn, trêи người hắn có bom."
Trêи mặt Hồ Chính đầy mồ hôi, hắn quay đầu lại, nhìn vào bóng đêm, chỉ thấy một thân ảnh cường
tráng đi ra từ trong bóng tối, đôi mắt sáng ngời có thần, để đầu đinh giống hệt Chiến Luyện cùng
Lạc Phi Phàm.
Nhìn thân thể này, nhìn phong tư này, Hồ Chính cảm thấy tựa hồ hắn là đồng loại của
Chiến Luyện và Lạc Phi Phàm, hơn nữa vừa rồi người này còn giúp hắn, Hồ Chính tâm sinh hảo cảm,
không vội vã nhấc Bàn Tử từ quan tài ra, chỉ nói:
"Bom ở đâu? Có bom thì làm sao bây giờ?" "Hủy đi là được."
Lưu Tiểu Quyết lướt qua Hồ Chính, từ bên trong túi áo ngụy trang, lấy ra một cái nhíp cực nhỏ, hắn
khom lưng ngả nửa người vào trong quan tài, kéo đôi tay bị trói của Bàn Tử ra, bên trong lộ ra vài
sợi dây điện không cùng màu, kéo dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988386/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.