Gần trận địa của Chiến Luyện đều như vậy, càng đừng nói trung tâm chỉ huy phía sau, mấy người thủ
lĩnh đến nay còn ngồi ở lều chỉ huy trung tâm, cãi nhau, ngươi cãi ta ta mắng ngươi, đang trách đối
phương, vì sao lại nêu những điều kiện trong hiệp nghị hà khắc như vậy, làm cho Bách Hoa không cần
suy xét trực tiếp cự tuyệt ngưng chiến.
"Hiện tại làm sao bây giờ? Hiện tại làm sao bây giờ?"
Trêи bàn họp, một người đàn ông thoạt nhìn khoảng 40-50 tuổi, thập phần uy vũ, tính tình táo bạo
nhìn vài tên thủ lĩnh còn lại, hắn duỗi ta, đem hiệp nghị ngưng chiến ném lên mặt bàn, nổi giận
đùng đùng hỏi:
"Đây là hiệp nghị mà các ngươi đã lương thương ra? Loại hiệp nghị này lấy ra ngoài, ai chịu được?
Có bệnh a! Ta xem một đám người các ngươi tất cả đề không có đầu óc, nếu ta là Chiến Luyện, ta
không nói hai lời, tối hôm nay sẽ tận diệt các ngươi."
"Chiến Luyện sẽ không tới."
Có vị thủ lĩnh mang vẻ mặt gần đất xa trời nói:
"Người Bách Hoa thành bọn họ không thể rời đi mặt có dưới chân, lá gan quá nhỏ, sợ rời đi phạm vi
phóng xạ của Trần Triều Cung sẽ biến thành tang thi."
Mà căn cứ bọn họ đã chết quá nhiều quá nhiều người, mất tích cũng quá nhiều quá nhiều người, trải
qua những ngày tháng như vậy, tử vong đối với bọn họ đã chết lặng, cho nên bọn họ không sợ virus
tận tế, sinh hoạt như vậy, kỳ thật nói không chừng biến thành tang thi còn hạnh phúc hơn, ít nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988519/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.