Từng bước yêu cầu
An Nhiên nhìn nhìn phía sau lưng Đường Ti Lạc, Ngô Tư Miểu cùng Bàn Tử đã kết thúc việc vật lộn,
dưới ánh trăng thanh đạm, hai người một béo một gầy bò lên khỏi mặt đất, tâm sự với nhau.... Không
phải, tố khổ với nhau đi.
Vì thế An Nhiên không quản chuyện của Bàn Tử nữa, mắt nàng một lần nữa nhìn về phía Đường Ti Lạc,
gật gật đầu, chỉ về phía sân ngoài cửa, nơi ghế dựa trải đệm mềm kia.
"Ngồi đây nói đi, ta đi pha chút trà cho ngươi."
Lá trà là do một đôi vợ chồng già trong Bách Hoa thành tự mình sao, rất thô ráp, không như loại trà
tinh tế trước khi mạt thế kia nhưng loại trà thô này lộ ra ý nhị riêng nồng đậm của Bách Hoa thành.
Lúc An Nhiên bưng một bộ ấm trà đi ra cửa phòng thì Đường Ti Lạc đã ngồi ổn trêи ghế dựa, bụng rất
lớn, hơi hơi phập phồng dưới ánh trắng, An Nhiên cười một tiếng, đặt ấm trà lên mặt bàn.
"Đứa nhỏ đang động đậy." "Ân."
Đường Ti Lạc gật gật đầu, biểu tình trêи mặt có cảm giác giãy giụa nồng đậm, nàng ngẩng đầu, dưới
ánh trăng nhìn An Nhiên nói:
"Giao ta cho Trần Triều Cung mang về đi." "Ân?"
Nghe được Đường Ti Lạc nói như vậy, An Nhiên có chút ngoài ý muốn, nàng ngước mắt ngồi đối diện với
Đường Ti Lạc:
"Cũng không cần nói như vậy, hiện tại những người đó, còn không phải chưa có quyết
định sao?"
Những người đó ở đây là chỉ Trần Triều Cung, hắn còn chưa chính thức nhắc với toàn bộ
người ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988720/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.