Hơn nữa mặc dù dị năng của Trần Triều Phát có thể bắt chước giống 100% vô luận diện mạo hay là dị
năng, nhưng có vài điều, Trần Triều Phát không thể bắt chước được, ví dụ như sự liên hệ giữa An
Nhiên và Nhục Hoa, đó là ràng buộc thuộc về bên trong đầu của cả hai.
Mà Nhục hoa cũng không phải là do dị năng của An Nhiên khống chế được. Loại thời điểm này kỳ thật
An Nhiên rất muốn Trần Triều Phát bắt chước chính mình, nếu lúc ấy nàng cố nhịn xuống, chết giả,
làm Trần Triều Phát bắt chước chính mình đi ra ngoài, loại thời khắc đó, có phải sẽ không phức tạp
như thế này hay không?
"Cho nên, hiện tại tâm tình của ta cũng giống như tâm tình lúc trước của ngươi."
Vân Đào buông đôi đũa trong tay xuống, dựa sống lưng thẳng tắp vào ghế ngồi, nghiêm túc thập phần
nhìn An Nhiên, không ăn sủi cảo mà nói:
"An Nhiên, chúng ta cùng từ Tương thành bước đi cho tới hiện giờ, ngươi hẳn minh bạch cách làm
người của ta, chúng ta đều phải cố gắng sống sót vì
chính mình cũng vì người bên cạnh, ồn ào nhốn nháo cũng không thể giải quyết được chuyện này."
An Nhiên ngồi đối diện với hắn trầm mặc không nói gì, nàng rũ mục, nhìn hoa văn trêи chiếc bàn, bên
tai lại nghe được giọng nói của Vân Đào tiếp tục vang lên:
"Kỳ thật, ngươi có nghĩ tới một vấn đề hay không, Trần Triều Phát, hắn giống ta, an
an tĩnh tĩnh ở phòng bên cạnh, kỳ thật hắn đang đợi cái gì?" "Chờ cái gì?"
"Chờ viện quân."
Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988815/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.