Khi trở về tiểu khu đêm đã rất khuya, những người sống sót trong tiểu khu tựa hồ cũng biết uy hϊế͙p͙
đã bị diệt trừ, mọi người đều đang vui mừng khôn xiết tràn ra chờ đợi ngoài cửa lớn.
Thời khắc kϊƈɦ động như vậy cũng chỉ có An Nhiên là bình tĩnh được, những người khác
ai mà không vừa múa vừa hát, hận không thể giết gà mổ dê chúc mừng một chút?!
Bên ngoài rất ầm ĩ, An Nhiên lái xe đỗ ở ngay ngoài tòa nhà họ đang ở, đem Oa Oa cẩn thận ôm
xuống xe, lại an bài Tiểu Bạc Hà đi ngủ, mình cũng trở về phòng ngủ.
Đợi đến khi đặt tốt Oa Oa nằm xuống An Nhiên mới đứng dậy thu thập một chút, xoay người, kéo cửa
phòng ngủ ra, đang chuẩn bị đi rửa mặt một chút, nghênh diện một người đang đi tới, hắn
chặn ngang ôm nàng lên, nâng ʍôиɠ, đè nàng lên tường, trong phòng không có ánh sáng, cúi đầu
cười với nàng.
Khuôn mặt người nọ dưới ánh trắng chỉ có hàm răng trắng kia mới hiện đặc biệt rõ ràng, sau sườn mặt
hắn có chút lục quang mờ mịt, giống như chất lỏng, làm An Nhiên không nhịn được nghiêng đầu nhìn,
muốn tìm nơi phát ra lục quang.
Nhưng trước mặt nàng lại tối sầm, khuôn mặt người kia hạ thấp xuống, đè lên bắt đầu hôn, An Nhiên
vừa cười vừa trốn tránh thấp giọng kêu lên: "Ngươi đừng náo loạn, người bên ngoài đang tới
chúc mừng các ngươi, ngươi không đi ra, ở chỗ này với ta nị oai cái gì?"
"Bọn họ làm gì có lực hấp dẫn giống ngươi chứ? Ngươi đi bằng gì?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988982/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.